Khí trời cũng đã trở lại, làm cho tinh thần binh sĩ có chút xuống thấp. Nếu không phải có Thần Quân đủ nhiều mà nói, sợ rằng đã xuất hiện hiện tượng đào binh rồi.
Trong ruộng có một lượng lớn hoa mầu còn chưa có thu hoạch, trên thổ địa ở phía sau cũng đều là như thế, chứ đừng nói là tiền tuyến.
Sáng sớm, bên trong Thải thạch thành, bộ đội tập kết. Tô Kính ở trên Cự Nhân chiến xa, ban bố ra lệnh phản công. Đại doanh của Hắc Mạn đế quốc ở gần đây năm dặm. Ở trong không trung, hơn phân nửa Phi Vân Nham cải tạo tiến về phía trước, bắt đầu ném mạnh ra Thạch đạn bình thường về phía đại doanh của địch nhân.
Phí tổn của Thạch đạn bình thường không đáng kể, thế nhưng ném mạnh ra ngoài mấy dặm, hiệu quả sát thương đối với bình thường binh lính cũng rất là rõ ràng.
Một lượng lớn luyện khí sĩ ở bên trên Phi Vân Nham thủ hộ Tiểu Ngũ Hành pháo. Trong quá trình rút lui lần trước, luyện khí sĩ cũng đã tử thương không ít, đều là bị kỹ năng chiến trận của địch nhân đả thương.
Hiện tại mọi người cũng đã hiểu được, địch nhân cũng không phải là quả hồng mềm, dựa vào luyện khí sĩ để xung kích trận địa địch nhân mà nói, hành động này quá mức ngu xuẩn.
Trong đại doanh của địch nhân, trong một đám Thần Miếu nhất thời có quang mang sáng lên, tạo thành trận pháp có hình dáng vòng tròn. Từng vòng tròn liên thông với nhau, bảo vệ toàn bộ đại doanh dưới thần thuật. Vũ khí công kích từ xa ở trong đại doanh cũng đã bắt đầu phản kích.
Đó là một cái máy móc kim loại hình tròn khổng lồ, có thể bắn tên nỏ lên trên trời cao, công kích binh sĩ ở bên trên Phi Vân Nham.
Vũ khí cường đại như vậy, dựa vào thần lực để vận động, khi sử dụng cũng sẽ tiêu hao một loại tài liệu giống như ngọc thạch, thứ này được gọi là Võ Thần Thần Thạch.
Một mũi tên khổng lồ mang theo hỏa diễm phá không mà đến, phóng về phía binh sĩ ở trên Phi Vân Nham. Chỉ sợ trải qua trận pháp của Phi Vân Nham làm ảnh hưởng, những tên nỏ khổng lồ này vẫn có thể xuyên qua tầng phòng ngự, mang theo nhiệt lượng cực nóng đánh vào trong. Các Luyện khí sĩ không thể không sử dụng kiếm nang, phản kích một cách chính xác, đánh rơi đám cự nỏ kia.
Những cự nỏ này bắn ra hỏa tiễn, có thể thiêu chết máy ném đá Thụ Yêu.
Cuối cùng cũng đã gặp được đối thủ thực lực ngang nhau, muốn chiến thắng mà chỉ trả một cái giá nhỏ, như vậy phải dùng một chút đầu óc.
Trên sa bàn, trong đại doanh của liên quân Hắc Mạn đế quốc, vị trí của tất cả Thần Miếu vừa mới được kiến tạo tạm thời đều thể hiện ra rõ ràng. Tất hình vẽ đều được phóng đại. Tô Kính lập tức nhìn thấy từng tầng quang mang trên Thần Miếu, ước chừng hơn một trăm tầng. Trong những thần miếu được kiến tạo tạm thời này, số lượng Thần Quân cũng không ít.
Bởi vì ý chí của Võ Thần đã từng hàng lâm qua, lại có thần linh Cự Nhân xuất hiện. Cho nên Tô Kính nghĩ, nếu như dùng loại công kích năng lượng đạo thuật thuần túy như Ngũ Hành đại pháo này, hậu quả rất là đáng lo.
Một trăm Bạch Hổ trọng kỵ xông kích về đại doanh của địch nhân ở phía trước. Doanh môn được kiến tạo vô cùng cao lớn, hơn nữa còn là kết cấu kim loại. Ở phía trên còn có miệng xạ kích cố định, tên nỏ như mưa, rơi vào trên người Bạch Hổ trọng kỵ.
Một trăm Bạch Hổ trọng kỵ này, Tô Kính đã từng cải tạo qua, vì thế cũng đã tiêu hao hết hơn tám trăm Bạch Hổ trọng kỵ. Được coi là phiên bản gia cố lại, loại tên nỏ mang theo thần lực yếu ớt này căn bản không thể phá vỡ được.
Trong không trung, Phi Vân Nham không ngừng quăng Thạch đạn lớn xuống phía dưới, không gia tăng thêm bất kỳ một loại đạo thuật nào. Chỉ là dựa vào lực xung kích của bản thân thạch đạn để tiến hành công kích.
Nếu như là đối mặt với quân đội bình thường, loại công kích này cũng đã đủ để làm cho địch nhân chết giấc. Thế nhưng số lượng thạch đạn tồn trữ ở trên Phi Vân Nham đã đủ để bao phủ mấy doanh địa của đối phương.
Đám người Tô Kính cũng không có vọt tới trước, chiến tranh này đã kéo dài mấy tháng rồi. Mà thực lực của Hắc Mạn đế quốc bọn họ cũng đã thăm dò được không sai biệt lắm. Lực chiến đấu của Hắc Mạn đế quốc không kém nhiều với minh quân. Có một chút Thần Điện đặc biệt, thậm chí lại còn mạnh hơn một chút, nhưng mà trang bị của Hắc Mạn đế quốc lại kém hơn minh quân rất xa.
Phiền toái nhất chính là loại cơ cấu tên nỏ kim loại to lớn, hình tròn như vậy. Số lượng mũi tên tồn trữ ở bên trong khổng lồ, có thể xạ kích không gián đoạn. Tốc độ bắn ra cũng không nhanh. Nếu như nó nhanh như Kim Chúc phong bạo mà nói, tổn thất của minh quân sẽ càng thêm thảm trọng.
Thạch đạn mà máy ném đá Thụ Yêu ném ra, chồng chất ở trong đại doanh của liên quân Hắc Mạn đế quốc. Số lượng binh sĩ bị nện chết cũng càng ngày càng nhiều, các Thần Miếu được kiến tạo nhất thời không thể không đem lực lượng ra để đối phó với những tảng đá này. Mà các tên nỏ mang theo hỏa diễm bắn lên trời đã bị Luyện khí sĩ chặn lại trong khoảng thời gian ngắn, minh quân của Tô Kính lập tức tạo thành áp chế đối với đại doanh của địch nhân.
Bạch Hổ trọng kỵ chống cự mưa tên, xông vào doanh môn của địch nhân. Mấy chục kỵ sĩ mang theo Khôi Lỗi từ mặt bên lao ra, hung hăng đụng vào trong đội hình của Bạch Hổ trọng kỵ.
Một nửa Bạch Hổ trọng kỵ bay ra ngoài, một nửa khác cũng không để ý tới công kích từ mặt bên thân thể, vẫn tiếp tục xông về phía trước.
Gặp mai phục, tổn thất hơn bốn mươi Bạch Hổ trọng kỵ. Thế nhưng suy nghĩ của địch nhân cũng bị phá hỏng. Bởi vì không có công kích được Bạch Hổ trọng kỵ đã được gia trì tốc độ, trong nháy mắt đã biến mất ở trong mắt các binh sĩ ở nơi này.
Đại quân ở phía sau đi theo chiến xa nhanh chóng tiến về phía trước, hoàn toàn đã cắt đứt ý nghĩ muốn chiến của liên quân Hắc Mạn đế quốc.
Loại công thủ chiến này, mặc dù nói là bên phòng thủ vẫn hơi có chút ưu thế. Thế nhưng dù doanh địa có xây dựng kiên cố thế nào thì hiệu qua cũng không quá lý tưởng như là phòng thủ trong thành thị. Mà Tô Kính lại không ngừng công kích từ trên không trung, khiến cho doanh địa vốn được thiết kế để phòng ngự lại bị tổn hại nghiêm trọng.