Đó chính là nhờ sự giúp đỡ của tên hầu cận của thần kia, cũng không phải địch nhân đều là người ngoan cố. Chỉ cần có thể khiến cho đám người Thần Thuật sư phản bội, như vậy binh sĩ của địch nhân cũng sẽ dễ dàng làm ra lựa chọn đầu hàng.
Tô Kính cũng không có hành động thiếu suy nghĩ, trung quân của hắn vẫn ở ngoài thành chờ đợi, mặt khác, ở trên ba phương hướng cũng đang trì hoãn mà không có phát động tấn công. Tất cả đều đang lẳng lặng chờ đợi cơ hội ở bên ngoài phạm vi công kích từ tường thành.
Địch nhân ở trên tường bởi vì ở phía xa tùy thời sẽ có lục đạo Thần Binh quân phát động tấn công, cho nên bọn hắn chỉ có thể ở bố trí phòng thủ nghiêm ngặt ở trên tường, không chỉ không có biện pháp đi điều động binh lực chi viện thần miếu mà còn không thể không tăng thêm lực lượng phòng thủ. Có một lượng lớn binh sĩ từ dưới đất thành tỉnh lại cũng bị triệu tập đến ba phương hướng này. Còn có một bộ phận khác đang xung kích lổ hổng ở phía chính diện của tường thành, cố gắng vây quanh quân đội của Tô Kính vào bên trong thành.
Chẳng qua ở trên vị trí này, trong phương viên một dặm đã có đủ loại thực vật yêu loại chi chít, hơn nữa tinh nhuệ của một doanh lại làm hạch tâm ở nơi này. Sát khí bên trong được bị trận pháp khuếch trương ra bên ngoài, khiến cho khu vực lĩnh vực Địa Ngục ở nơi này giảm bớt tác dụng. Mà bởi vì vậy cho nên cho dù viện quân ở bên trong thành trả giá mấy vạn người cũng không có làm rung chuyển được bộ phận quân coi giữ phòng ngự bên ngoài này.
Thần Thuật sư rời khỏi thành thị, số lượng đã vượt qua năm trăm. Đương nhiên, có hơn bốn trăm ở trong đó đều có đẳng cấp khá thấp, tương đương với Luyện Khí sĩ Tiên Thiên kỳ. Những Thần Thuật sư này được triệu hoán đến trước mặt Tô Kính, để cho Tô Kính tự mình hỏi qua.
Tà Thần ở trên Địa Ngục tam đảo, Tô Kính cũng không có nhận được quá nhiều tình báo cặn kẽ, hữu hiệu, mà lần này rốt cuộc cũng có cửa để đột phá.
Sau khi bố trí xong doanh trướng, khai thác không gian khổng lồ ở trong doanh trướng, hơn năm trăm Thần Thuật sư cũng đã đi tới. Người thực lực tương đối mạnh trong đó lập tức cảm thấy cái gì đó. Đó là liên lạc của bọn họ với Địa Ngục tam đảo đã bị một loại lực lượng cường đại làm cho gián đoạn. Ở trong hoàn cảnh của nơi này, Thần Thuật sư nhóm không cần lo lắng Tà Thần trả thù.
- Trong các ngươi ai là đầu lĩnh?
Tô Kính mở miệng hỏi một câu.
Thần Thuật sư gãy chân nói:
- Là ta.
Tô Kính nói:
- Ngươi còn có thể chiêu hàng binh lính cho ta hay không?
Tên Thần Thuật sư kia do dự một chút rồi nói:
- Nếu như có thể duy trì được cục diện bây giờ thì ta có thể. Người hầu của thần linh ở trong trung tâm thần miếu, hiện tại tạm thời không có biện pháp rời đi. Hắn không thể khống chế được chúng ta. Nếu như để hắn đánh vỡ gông xiềng của thần miếu mà nói. Như vậy chỉ cần chúng ta rời khỏi cái doanh trướng này thì sẽ lập tức phải chết.
- Binh sĩ đầu hàng có như thế hay không?
- Sẽ không, trừ phi binh lính kia là tín đồ chân chính, cũng giống như chúng ta, có chứa dấu vết ở trên linh hồn.
- Dấu vết ở trên linh hồn có thể xử lý được.
Tô Kính nói với tên Thần Thuật sư gãy chân này.
- Ta sẽ để cho Khô Lâu Khôi Lỗi kia mang theo các ngươi đi tiếp nhận đầu hàng. Một khi hàng binh đạt tới năm vạn thì các ngươi sẽ trở lại một lần.
- Ba vạn đi.
Tên Thần Thuật sư này nói:
- Hiện tại chúng ta không có cách nào đạt được lực lượng của thần linh. Nếu muốn làm ảnh hưởng tới những binh lính kia mà nói, tiêu hao vẫn tương đối lớn. Chỉ bằng vào những người này, có thể chiêu hàng ba vạn cũng đã là có chút lực bất tòng tâm a.
Hắn cũng không dám cự tuyệt Tô Kính, hơn nữa hắn cũng biết, bên cạnh đầu Khô Lâu Khôi Lỗi kia có một kiện pháp khí cường đại, có thể chứa nạp sinh linh. Cho nên mặc dù sẽ có tổn thương, thế nhưng trước mắt sống chết hắn vẫn có thể ngăn cản được trừng phạt Tà Thần.
- Các ngươi lập tức đi làm đi. Nếu như có thể chiêu hàng được ba thành binh sĩ ở bên trong thành trở lên. Như vậy ta sẽ chịu trách nhiệm trị lành thương thế của các ngươi. Nếu như có thể chiêu hàng được năm thành, hoặc là ta có thể đánh hạ được cái thành thị này mà nói, dấu vết ở trên linh hồn của các ngươi ta cũng chịu trách nhiệm thanh trừ.
Lúc này Tô Kính lại đưa ra một lời hứa, đối với người khác mà nói, muốn xóa đi dấu vết ở trên linh hồn là chuyện phiền toái. Thế nhưng Tô Kính có Thông Thiên Tháp, cho nên muốn dùng để thanh tẩy lạc ấn linh hồn lại là việc không thể đơn giản hơn nữa. Các Luyện Khí sĩ cũng không cần trợ giúp quá nhiều. Bởi vì lực lượng tiêu hao chân chính là từ trong dung nham dưới đất chiết xuất mà ra.
Tô Kính nói xong, lập tức có Luyện Khí sĩ đem một chút linh kiện Khôi Lỗi mang tới. Tiếp nhận mấy chục Thần Thuật sư bị thương. Người mất đi tay chân người có thể lâm thời sử dụng linh kiện Khôi Lỗi. Chuyện này đối với người của Đông Tần mà nói, cũng không được coi là chuyện ly kỳ vào đâu cả.
- Vậy... Đại nhân, các hạ! Hai chân của ta còn có thể dài ra hay sao?
Tên Thần Thuật sư cầm đầu còn không tin lời nói của Tô Kính cho lắm. Hắn đã mất đi tay chân, muốn lần nữa sinh trưởng ra tay chân mới, đây là lực lượng mà chỉ thần linh mới có a.
Tô Kính nhìn hắn một cái rồi cười cười. Một đạo quang mang cắt qua ngón tay của tên Thần Thuật sư này. Trên ngón tay lập tức có một mảnh thịt nhỏ bị cắt. Tên Thần Thuật sư kia nhịn đau, cũng không dám lên tiếng. Ngay sau đó, vết thương đã khép lại,v bị cắt rụng lại nhanh chóng sinh trưởng ra máu thịt một lần nữa. Trong vòng mười mấy hơi thở đã chữa trị xong, ngay cả vết sẹo cũng không có để lại.
Tô Kính nói:
- Đây chỉ là lực lượng của ta, ta cũng không am hiểu trị liệu, càng không am hiểu chữa trị thân thể. Thế nhưng ở trong Đế quốc của chúng ta, người như vậy vẫn có rất nhiều. Mặt khác, ta có Vu sư cường đại, càng am hiểu trị liệu thương thế của ngươi.
- Các hạ, ta sẽ cố hết sức.
Tên Thần Thuật sư kia cũng không nói gì nhiều mà chỉ nói chuyện với đồng bạn. Sau đó dưới vòng vây của binh lính Tô Kính lập tức rời khỏi doanh trướng. Tô Kính phái ra năm ngàn binh lính, đi theo bảo vệ hơn năm trăm Thần Thuật sư này.