Tuy nói bằng hữu có khoảng cách xa gần. Đường Hà cũng không muốn để cho những bằng hữu mới như Tô Kính, không minh bạch lại rơi vào trong nguy cơ. Bay lên, chỉ là có khả năng tiếp nhận một ít đả kích khủng khiếp mà thôi.
Đường Hà hoàn toàn lo lắng vô ích. Bọn họ bay lên đoạn đứt, bên đầm nước. Nữ vương lãnh đạo một đám người chỉ thản nhiên nhìn bọn họ rời khỏi, cũng không tiến hành bất kỳ công kíc nào.
Chờ tới thời điểm bốn người đều biến mất, nữ vương mới mở miệng nói:
- Thiên ma ngoại vực xâm nhập Tiên Cảnh, chuyện này báo lên Nguyệt Cung. Đây không phải là chuyện chúng ta có thể xử lý được.
- Vương của ta. Nhưng thánh nữ...
- Thiên ma ngoại vực quá mức cường đại, thánh nữ bị tập kích bất ngờ mà chết. Chúng ta không phải cũng không có cách nào sao? Huống hồ thi hài của thánh nữ còn đang ở đây. Đưa đến Nguyệt Cung đi. Để cho tiên quan của Nguyệt Cung xem thử, là bị thần thuật gì giết chết.
Thời điểm Tô Kính chạy trốn, cũng không phải không muốn thu hồi thi thể của thiếu nữ kia. Chỉ là trong thi thể thiếu nữ ẩn chứa lực lượng, lực lượng thần thức của hắn căn bản không có cách nào vận chuyển được. Long Xà Bát Cảnh Hồ không hút qua được, hắn đành phải thôi.
Bốn người lên tới đứt gãy địa tầng.
Thấy đám người phía dưới không truy đuổi, bọn họ dứt khoát ở bên cạnh đường sông chữa thương.
Tô Mộ bay nhanh rút ra những mũi tên lông vũ bắn vào trong cơ thể. Thật may, lực phá hoại của những mũi tên lông vũ này lớn, vết thương đều là lỗ lớn, cũng không có độc tố, cũng không có lực lượng lĩnh vực bám vào.
Thương thế như vậy thoạt nhìn nghiêm trọng. Có Đường Hà đại gia luyện đan này ở đây, chẳng qua cũng chỉ là chuyện mấy viên đan dược.
Hiện tại mọi người ai cũng không muốn đi trở về. Một thiếu nữ cản đường, khiến cho bọn họ ý thức được, cho dù đại quân đến, cũng không có cách nào chinh phục được thế giới phía dưới.
Tô Kính từng nghĩ, trừ phi mình tu luyện ra Bạch Hổ Nguyên Thai, khống chế toàn bộ di tích Vũ Thánh, sau đó phát động đại quân khôi lỗi, nhiều lần làm suy yếu lực lượng thế giới phía dưới, mới có khả năng chinh phục thế giới này.
Hiện tại, mấy trăm vạn quân đội của mình đi vào cũng không có chỗ phát huy tác dụng.
Cung tiễn thủ của đối phương quá cường đại. Cường đại đến mức khiến cho người ta phải tuyệt vọng. Ngay cả Đường Hà cũng bị bắn trúng sáu mũi tên. Mỗi mũi tên đều bắn vào chỗ yếu hại. Đó là do bản thân Đường Hà miễn cưỡng tránh thoát.
Người bắn sáu mũi tên này, khẳng định có trình độ Đại Tiễn Sư. Nếu không phải lực phòng ngự của mọi người xuất sắc, tốc độ nhanh tới mức thái quá, lại có bộ xương khô thần binh khôi lỗi ngăn cản một mặt công kích, nhất định sẽ người chết.
Tô Kính cũng không rõ, chỗ này, làm sao có thể có mưa tên dày đặc như vậy. Điểm này cũng không khoa học. Phải biết rằng rừng cây rậm rạp, luôn luôn không phải là nơi cung tiễn thủ thích.
- Chỉ có thể đi về trước. Quay đầu lại đánh hạ Vũ Thánh Đảo trước. Chỗ này, rất quan trọng.
Tô Kính chỉ suy nghĩ một lát, đã quyết định.
Nếu như không có Tiên Cảnh này, hắn còn có rất nhiều lựa chọn. Hiện tại lại khác, những đại thụ ở trong Tiên Cảnh này đều là nguyên liệu tốt nhất để tạo ra chiến xa và chiến thuyền. Hệ thống phù văn trong Tiên Cảnh, có thể bổ sung lực lượng Đạo Môn, đối với việc mình thành tiên có lợi rất lớn.
Quan trọng hơn chính là, nếu như chinh phục Tiên Cảnh, mình có càng nhiều cung tiễn thủ khủng khiếp.
Những cung tiễn thủ này nếu có thể dẫn ra khỏi Tiên Cảnh, ở quốc gia Tà Thần, mình có một đại quân đánh đâu thắng đó, không gì cản nổi. Trong cờ Bạch Hổ, mặc dù số lượng âm hồn nhiều, nhưng khẳng định cũng không có nhiều bằng nhân khẩu bên trong Tiên Cảnh. Hơn nữa âm hồn Bạch Hổ trong đó, mình muốn thả ra ngoài, hiện tại chỉ có thể phóng ra mấy trăm. Cho dù là Kim Đan, cũng chỉ có thể phóng ra một hai vạn.
Trừ khi ngưng kết thành Bạch Hổ Nguyên Thai, mới có khả năng phóng ra trên trăm vạn âm hồn, sử dụng để chiến đấu.
Đường Hà nói:
- Hạm đội của ta, sợ rằng đã đến. Tạm thời rời khỏi nơi này trước, không lấy lò luyện đan nữa.
- Được.
Tô Kính đáp ứng. Bốn người bay nhanh rời khỏi đó, cũng không làm bất kỳ thăm dò nào ở nơi này nữa. Nếu biết ở đây nối liên với một thế giới khác, vậy sẽ phải tăng nhanh thời gian, chiếm lĩnh Vũ Thánh Đảo.
Sau khi bốn người rời khỏi đó, lao thẳng đến bờ biển, Tô Kính lên Thần Mộc Hạm của mình trước, liên hệ với hạm đội của mình.
Hạm đội ba người Tô Kính đã cách Vũ Thánh Đảo chưa đầy ngàn dặm. Lần này thật sự có liên lạc. Hạm đội của Đường Hà bên kia cũng nằm vùng ở gần đây. Chiến hạm do Tô Kính sản xuất ra, đều có năng lực ẩn thân. Không phải cường giả Kim Đan đặc biệt lục soát ở trên biển, Luyện Khí Sĩ bình thường căn bản là không phát hiện được.
Cường giả Kim Đan làm gì có được nhiều tâm tư nhàn rỗi, đi trên biển làm hình người Lôi Đạt chứ?
Một ngày sau, hạm đội của bốn người tập hợp ở cùng một vị trí cách Vũ Thánh Đảo hai nghìn dặm.
Thủ hạ của Đường Hà, hơn hai mươi một cường giả Kim Đan, đều cùng là Kim Đan tam trọng. Tô Kính tận mắt nhìn tháy, cũng kinh ngạc vạn phần. Bởi vì Đường Hà chỉ là một hạm đội nhỏ của Đường gia. Tính cả thuyền nhỏ, cũng vẫn chưa tới ba mươi cái. Đường Hà là khiêm tốn. Loại thuyền nhỏ này, hắn chưa từng tính ở trong hàng ngũ chiến đấu.
Thời điểm Kim Đan của Đường gia đạt tới tam trọng, có ít nhất một viên Thần Đan, tương đương với bảy phần lực chiến đấu của bản thân.
Hơn hai mươi Kim Đan này, sức chiến đấu quả nhiên dũng mãnh. Hơn nữa Tô Kính nhìn ra được, những người này đối Đường Hà cực kỳ sùng bái, tán thành Đường Hà làm lãnh đạo.
Đây là chuyện khó có được nhất trên đời. Luyện Khí Sĩ theo đuổi trường sinh, rất ít khi có loại tâm tình này xuất hiện.
Đường Hà cũng không kiêu ngạo. Thủ hạ của Tô Kính đều người không có ý niệm đối với loại Kim Đan tứ trọng này. Đối với một Luyện Khí Sĩ cảnh giới Trúc Cơ mà nói, mới gọi kỳ tích.
Về phần số lượng Kim Đan bên phía Tô Mộ, thật ra không có gì đáng nói. Hắn nhìn ra được, đó là do Tô gia phái tới bảo vệ Tô Mộ, không phải để cho Tô Mộ chỉ huy chiến đấu.
Mà thời điểm Tô Mộ đi làm một ít chuyện bí ẩn, chưa chắc đã muốn dẫn theo những người này.