Tô Kính lấy ba món đồ, trong lòng rốt cuộc hơi tự tin. Chưa luyện chế thành công chiến giáp thần binh vậy thì làm bộ áo giáp đồng phục đế quốc dùng đỡ. Đao Luân Tàn Nhẫn xem như công kích từ xa, Tử Viêm pháo chấn nhiếp kẻ địch. Ước chừng không hơn ba người có thể liều mạng chiến một trận với hắn.
Tô Kính ra khỏi nhà kho đi theo sau lưng phụ thân, chợt hỏi:
- Phụ thân, việc của Tô Tuyết cuối cùng giải quyết thế nào?
Phân thân Tiêu Dao Hầu dừng bước lại, suy tư giây lát, nói:
- Nếu bây giờ ta tìm cách thì có thể kiếm được Tô Tuyết, nhưng nàng chết chắc. Mặc dù Tô Tuyết chết càng tốt cho Tô gia hơn, nhưng ta là phụ thân của nàng, không thể như vậy.
Tô Kính hiểu ý Tiêu Dao Hầu, lòng thầm cảm thương.
Phân thân Tiêu Dao Hầu đi tiếp, dường như cảm nhận được cảm xúc của Tô Kính, nói:
- Thế hệ của ta đã có hơn hai trăm người Tô gia đầu vào đế quốc, chỉ có ta và ca ca Tô Việt cuối cùng thành công, phần lớn... đều chết.
Lòng Tô Kính lạnh lẽo. Tiêu Dao Hầu nói thật, đối diện kẻ địch thì phải có hy sinh. Tiêu Dao Hầu không muốn hy sinh Tô Tuyết thì phải yên lặng chờ đợi, có lẽ sẽ có manh mối hoặc không, chờ Tô Tuyết tự mình đi ra chế tạo cục diện xấu cho Tô gia.
Bây giờ thủ đoạn có thể dùng là tìm Tô Tuyết, đối phương mà giết người diệt khẩu sẽ đứt manh mối.
Phân thân Tiêu Dao Hầu đổi đề tài:
- Đừng suy nghĩ chuyện Tô Tuyết, ta đã sai người thu mua một đám sừng tê, sẽ trợ giúp rất lớn cho Ngão Thiết thú của ngươi. Chờ lúc tây binh nếu ngươi đến quốc gia Tà Thần có thể tìm một loại thiên mã, đầu mọc sừng, hiệu lực không bằng thần long nhưng không cách biệt quá lớn.
Phụ tử một trước một sau đi qua phòng khách riêng đến mặt trước. Đã có người dắt Ngão Thiết thú đến, Tô Kính nhảy lên lưng nó rời đi.
Tiêu Dao Hầu cho Tô Kính cảm giác rất phức tạp, thực lực của gã quá cao, hắn không muốn ở lại lâu sợ lộ ra dấu vết. Nếu không phải bao nhiêu năm qua Tiêu Dao Hầu không ở Nam Cương có lẽ sớm nhận ra Tô Kính có vấn đề.
Tô Kính không trở về chỗ ở của mình, hắn đến chỗ Tô Mộ trước, để Ngão Thiết lại, điều tra mâu ngắn ngâm trong linh tuyền. Tô Kính cảm giác tốc độ trưởng thành của mâu ngắn khá tốt, có lẽ đến lễ trưởng thành thì phẩm chất sẽ tăng vọt đợt đầu.
Bản thân Tô Mộ rất bận, tu hành đến thời kỳ then chốt nên nàng không trò chuyện với hắn. Tô Kính nhìn mâu ngắn một cái rồi về Vấn Tâm cư.
Đến nhà, Tô Kính lấy giấy ra ngay. Tốc độ giải toán của não hắn mau hơn lúc ở Trái Đất gấp vạn lần thì Tô Kính vẫn thói quen viết trên giấy. Tô Kính vẽ ra các loại số liệu Đao Luân Tàn Nhẫn lên giấy, cần thần văn Binh gia gì, còn có thuộc tính kiếm gãy.
Phác thảo sơ đồ xong Tô Kính tìm Lâm Hoành Sơn, giao bản phác thảo cho gã. Lâm Hoành Sơn xem sơ, chỉ sửa một chỗ thần văn. Cấu tư của Tô Kính rất kỳ lạ, giảm thấp điều kiện của Đao Luân Tàn Nhẫn nhiều. Lâm Hoành Sơn cảm giác chất liệu của Đao Luân Tàn Nhẫn không có vấn đề gì, đặc biệt bên trên còn sót lại chút lực lượng Bạch Hổ Luân tựa như trời giúp Tô Kính.
Về Vấn Tâm cư rồi Tô Kính cảm giác mình rất bận rộn, trong phòng yên tịnh để luyện khí có tám vỏ trứng bảy sắc đặt trên bàn, xếp hàng ngang hấp thu lực lượng sao. Phế phù chất đống như núi, các loại mảnh giáp chưa luyện chế xong. Tô Kính nhét đầy phòng yên tịnh để luyện khí.
Tô Kính bận rộn bất giác qua hai tháng, chớp mắt đến cuối năm. Lễ trưởng thành của hắn sắp đến. Trong phu náo nhiệt hơn vì sắp ăn Tết. Có nhiều khách từ Tô gia Dực châu, Nguyên gia Tịnh châu đến, người muốn gặp Tô Kính đều bị Tiêu Dao Hầu từ chối.
Tô Kính cần thời gian tăng nhanh tốc độ tu hành, quen thuộc trang bị để đối diện khiêu chiến trên lễ trưởng thành.
Có một ngày tuyết sáng sớm mới ngừng rơi, một vị khách đến trước cửa. Bạch Anh đang tỉa mai lạnh trên đầu tường thấy nữ nhân từ xa đi trong tuyết đến gần, nàng mặc áo choàng màu trắng, đeo bao tay đen phất tay với Bạch Anh.
Bạch Anh cao giọng hỏi:
- Ai đó?
Đại trận Hầu phủ đã khởi động, có thể đến Vấn Tâm cư mà không người hầu đi theo thì phải là người Tô gia rất được tin cậy.
- Ta đến từ Dực châu, muốn gặp thế tử, ta tên Tô Tiên.
Bạch Anh huơ tay nhảy xuống đầu tường:
- À, vậy ngài vào đi, để ta mở cửa.
Bạch Anh không biết Tô Tiên là ai, nàng đoán Tô Tiên mạnh hơn mọi người trong viện tử này, mạnh đến mức sẽ dẫn đến trận pháp dao động tự đóng kín cửa. Vị trí Vấn Tâm cư mà có người như vậy đến gần, nếu không được Tiêu Dao Hầu cho phép đã sớm kích động mấy trăm cảnh báo. Sau lưng nữ nhân là một chuỗi dấu chân dài, nàng không thi triển thuật đạo gì.
Tô Kính mới xuống giường, nghe tiếng la của Bạch Anh, hắn kêu nhóm Lam Mân chọn bộ đồ cho mình thay. Tô Kính mặc giày vào đi ra sân, cửa cổng phía ngoài cùng đã mở ra, Tô Tiên đi vào.
Tô Kính biết Tô Tiên là ai, khi chuẩn bị quay về Dực châu một chuyến là hắn bắt đầu đọc bút ký ghi nhớ mỗi một nhân vật quan trọng hoặc không quan trọng của Tô gia.
Dực châu rất lớn, Tô gia không ở chung một chỗ. Tô Tiên là nhân vật thống lĩnh hơn một trăm cứ điểm Tô gia bắc Dực châu, phụ trách chiêu mộ đệ tử, tuyển chọn nhân tài, làm vài việc trong bóng tối như giết ai đó đối đầu với Tô gia.
Tô Kính ngạc nhiên là tư liệu ghi Tô Tiên là cảnh giới đỉnh Trúc Cơ, nữ nhân đến gần thì là cường giả Kim Đan. Cảnh giới của Tô Tiên ổn định, hiển nhiên đạt đến tiểu chuẩn Kim Đan nhất trọng hoặc hơn.
Luyện khí sĩ mới vào cảnh giới Kim Đan trên người hoặc là ánh sáng rực rỡ chói mắt, hoặc có bảy, tám dị tượng đi cùng. Tô Tiên là một nữ nhân không có gì đặc biệt, tóc bới qua loa sau gáy, khuôn mặt bị không khí lạnh đông đỏ trông hơi đáng yêu, đôi mắt không có ánh sáng lấp lóe như luyện khí sĩ Trúc Cơ kỳ.
Rõ ràng Tô Tiên rất đẹp nhưng Tô Kính nhìn tới nhìn lui khuôn cảm thấy nàng rất bình thường, tức là nàng không làm gì đã có thể ảnh hưởng phán đoán của đối thủ về mình.
Tô Kính mở miệng hỏi:
- Rồng Dực châu? Đệ nhất nhân Tô môn?