Tô Kính nhìn cái chiến kỳ kia, trao đổi ý kiến cùng với đám người Đường Hà, nhìn xem có nên ra tay hỗ trợ hay không.
Đường Hà nói:
- Vẫn không cần a. Dùng tình huống của Nguyên gia quân lúc này, sớm muộn gì chúng ta cũng sẽ gặp phải. Chẳng qua Nguyên gia quân chỉ thiếu một chút Kim Đan cường đại so với chúng ta mà thôi. Phối trí binh lực, số lượng, vũ khí, cũng đều không phân cao thấp với chúng ta. Nếu như bọn hắn cũng không giải quyết được những địch nhân này mà nói. Như vậy con đường sau này của chúng ta cũng sẽ tương đối gian nan a.
Mộ Ngân Mâu cũng nói với Tô Kính:
- Không nên ra tay, chỉ cần công chúa đừng để cho Nguyên gia quân bị diệt là được rồi. Nếu như không ngăn cản nổi thì còn có thể thong dong rút lui, phía sau Nguyên gia quân đã bố trí xong đại trận, đang di chuyển về phía trước a.
Tô Kính quay đầu lại. Ở trên mặt đất, cách hơn hai mươi dặm, Nguyên gia quân có tổng cộng tám vạn người đang tiến lên bổ sung, tạo thành đại trận do hai bốn vạn người tạo thành, sát khí ngất trời.
Trong phạm vi ảnh hưởng của hai đại trận, lực lượng thần thức của Tô Kính cũng không có cách nào dò xét được. Thế nhưng cho dù hắn có lục đạo thần giám ở trong tay thì vẫn không chịu nổi được sát khí kia kích thích. Chỉ mới thử một lần thì tâm tình đã trở nên phiền não, chân khí co đọng, đan điền nóng rực.
Tám vạn người này hẳn là quân đội tinh nhuệ nhất của Nguyên gia, toàn bộ đều chiêu mộ từ Tịnh châu. Người ít nhất cũng đã huấn luyện được mười năm. Đám người này là tư quân thuần túy, trừ việc huấn luyện ra cũng không cần phải làm gì. Chỉ là cả đời phải kính dâng lực lượng cho Nguyên gia.
Hắn lại nghĩ tới thời gian mà đế quốc chuẩn bị phát phát động chiến tranh cũng không dài, loại quân đội này số lượng ở trong Nguyên gia cũng sẽ có hạn. Dùng bố cục hiện tại của Tô gia xem ra, có lẽ sẽ không vượt quá được sáu mươi vạn.
Loại quân đội này của Tô gia thậm chí có lẽ sẽ chri có chừng ba mươi vạn mà thôi.
Nguyên gia cũng tham gia tấn công ở trên lục địa, từ phát động bên Lục Long Tuyết Sơn kia. Cũng không thể nào điều động toàn bộ tinh binh ở Tịnh châu ra ngoài. Như vậy còn cần để lại số lượng không ít hơn mười vạn để trợ giúp huấn luyện tân binh gia nhập.
Nhiệm vụ tấn công trên lục địa càng thêm nặng nề. Không có chỗ bổ sung lính tương tự như Nam Hải quốc mà nói. Có một số lượng tinh binh đầu nhập vào, ít nhất là cũng gấp đôi hải quân.
Nói cách khác, Nguyên gia ở trên biển tối đã cũng chỉ có tinh nhuệ hạch tâm tối đa là mười lăm vạn. Tám vạn người đã xuất hiện ở trước mặt rồi, như vậy một nửa khác nhất định sẽ ở trong hạm đội chủ lực a.
Trận đầu chiến đấu, Nguyên Thiên Y đã đưa ra đại quân tinh nhuệ nhất của Nguyên gia. Tô kính cũng có chút không rõ, nếu như tiêu hao, như vậy sẽ không có cách nào bổ sung được a.
Lại nhìn lại sang hai bên, cuối cùng Tô Kính cũng đã hiểu ra. Ở cánh hông của hai chi quân đội này còn có hai cánh quân hai vạn quân đội. Bốn vạn người này, toàn bộ đều là trọng giáp khoảng cách ngắn.
Ở Đông Tần, chi quân đội này có ý nghĩa là bộ đội pháo hôi, khôi giáp trang bị trên người chỉ có thể duy trì tác chiến trong hai trăm dặm mà thôi. Mà thời gian tác chiến sẽ không vượt quá được một canh giờ.
Mà trả giá lớn như vậy chính là vì muốn đổi lấy lực chiến đấu mạnh mẽ của bộ đội pháo hôi. Khôi giáp trên người những bộ đội pháo hôi này có độ dầy gấp năm lần bộ đội tinh nhuệ của Nguyên gia quân. Mà sức nặng chẳng qua chỉ tăng lên gấp hai. Vũ khí được trang bị tùy thân mang theo cơ hồ đều là tăng cường lực công kích, về phần vấn đề tiêu hao, căn bản cũng sẽ không suy tính. Chỉ cần có thể kiên trì qua được một trận ác chiến là được rồi.
Bốn vạn pháo hôi, hơn nữa còn là trọng giáp khoảng cách ngắn như vậy. Chỉ cần số lượng quái vật của đối phương không vượt quá một vạn là có thể ngăn cản được. Lực chiến đấu của những bộ đội pháo hôi này rất tốt. Vì thoát khỏi thân phận pháo hôi, cho nên trình độ dũng cảm khi chiến đấu của bọn họ, ngay cả tín đồ của Tà Thần cũng phải cảm thấy xấu hổ.
Mà Nguyên gia, cũng bỏ được, trang bị các loại khôi giáp cho đội quân pháo hôi này. Đám pháo hôi này cũng không phải là đi chịu chết, mà là đi tiêu hao sinh lực của địch nhân. Bốn vạn người này giáp công ở hai cánh, tinh nhuệ của Nguyên gia ở giữa. Như vậy mới có thể giải quyết được dứt khoát.
Quân tinh nhuệ củanguyên gia có các loại binh chủng phức tạp. Mà đại trận tạo thành cũng đã bao bọc hai cánh bộ binh pháo hôi vào bên trong. Tốc độ di chuyển của bản thân vừa vặn chậm hơn. Khí tới chỗ chiến trường dự định, hai cánh quân đội đã biến thành chi đội ngũ nổi trội ở trước rồi.
Phàm nhân và binh lính, cùng với quái vật dị giới, rốt cuộc là bên nào càng thêm hung tàn. Đám người Tô Kính không khỏi mỏi mắt mong chờ.
Ở các hòn đảo vòng ngoài quanh thân Địa ngục tam đảo, trên phương hướng phía nam. Lúc này hạm đội Chu gia, đã phá được một hòn đảo. Sắc mặt của Nguyên soái hạm đội lúc này đang xanh mét, bởi vì bọn họ thiếu kinh nghiệm chiến đấu cùng với quân đội Tà Thần, cho nên rõ ràng Chu gia đã chiếm ưu thế tuyệt đối. Thế nhưng cuối cũng vẫn chết hơn ba ngàn người, trong đó có hơn một ngàn đều là tư binh từ bổn thổ Dương châu.
Mà số lượng của địch nhân, chỉ có chừng hơn năm vạn, không có vũ khí hạng nặng. Mà độ lớn của hòn đảo này, so với Địa ngục tam đảo mà đám người Tô Kính đánh hạ còn nhỏ hai vòng a.
Trong năm vạn địch nhân chỉ có năm ngàn người là đóng quân tại chỗ, số còn lại căn bản đều là người trồng rau, ngư dân, thợ mộc, thợ thuyền...
Địch nhân như thế mà đã làm tổn thất của hắn một ngàn tinh binh, hai nghìn tân binh hay sao?
Sau khi Thống soái trẻ tuổi nổi giận đã rơi vào trong trầm tư. Thủ hạ của mình, trong quá trình chỉ huy hoàn toàn đều dựa theo hình thức huấn luyện mà tác chiến. Trên đường đi tất cả đều rất cẩn thận, chẳng qua chỉ tổn thất thảm trọng ở chung quanh thần miếu của địch nhân. Mà bộ phận còn lại, coi như cũng đánh một chút cho biết tròn biết méo.
Thần miếu, mới là mấu chốt nhất của Tà Thần quốc độ.