Hãy nhìn sắc mặt nàng đã biết, muốn hoàn toàn phá hủy bộ xương khô này, đối với nàng mà nói, cũng là một gánh nặng cực lớn.
Vành kim loại của Cơ Vô Song giống như cưa điện, điên cuồng cắt ở dưới cái đầu lâu của bộ xương khô này. Tốc độ chân khí của bản thân nàng mất đi, nhanh tới mức kinh người. Bộ xương khô này cũng không còn sức đánh trả. Gần như tất cả lực lượng của ngọn lửa màu vàng đều dùng để khôi phục thân thể. Muốn trực tiếp công kích Cơ Vô Song, ngọn lửa kia cũng không có bản năng này.
Bộ xương khô chỉ còn lại một cái đầu, không có bất kỳ thủ đoạn công kích vật lý nào, ở trước mặt Cơ Vô Song, lại giống như tiểu cô nương cởi bỏ quần áo, đang đối mặt với một tên lưu manh không hề biết liêm sỉ.
Cơ Vô Song không dừng được. Nếu như dừng lại, để cho bộ xương khô này sinh trưởng ra thân thể, nàng sẽ không phải là đối thủ của nó. Liên hệ giữa bộ xương khô cùng với toàn bộ đại trận Địa Ngục Đảo lúc liền lúc đứt. Trong lòng Cơ Vô Song phát khổ.
Sao có thể như vậy được?
- Chủ công!
Tô Kính không trả lời. Hắn tạm thời nghĩ không ra biện pháp đối phó với bộ xương khô này. Chênh lệch thực lực tuyệt đối, chênh lệch cảnh giới, khiến cho hắn có chút không thể tránh được.
- Thiếu gia!
Cơ Vô Song sốt ruột. Nếu như mình tiêu hao sạch sẽ chân khí, bộ xương khô này sinh trưởng, mình có khả năng sẽ phải chết.
Tô Kính nghe được tiếng xưng hô này của Cơ Vô Song, biết nàng đã hoàn toàn khuất phục. Sau này không quan tâm là lúc nào, nàng đều sẽ đi theo mình. Nhưng, mình có biện pháp gì có thể giải quyết được?
Tô Kính không thể làm gì khác hơn nói:
- Không tiếc bất cứ giá nào, hủy bộ xương khô. Tiêu hao gì, ta đều bổ sung trở lạ cho ngươi i.
- Thiếu gia, đây là đạo khí thượng phẩm của ta”
- Ta lượng thân chế tạo cho ngươi một cái!
Tô Kính cắn răng nhận lời. Chính hắn trừ phi là gặp phải nguyên liệu tuyệt phẩm, mới có thể để cho Thần Lâm chế luyện ra đạo khí thượng phẩm, tính toán như vậy, có thể thiệt. Chỉ là với tình hình trước mắt, mình chạy thoát thì không có vấn đề, nhưng không thể buông tha cuộc chiến tranh lần này.
Cơ Vô Song nghe được Tô Kính nói như vậy, cũng biết Tô Kính không thể làm gì. Hai lông mày của nàng nhíu chặt, nhịn đau rút vành kim loại từ trong thân thể ra, phân giải, hóa thành mười tám mảnh bánh răng hình tam giác, sau khi mở rộng ra ngoài, bỗng nhiên hợp lại ở giữa, lại đánh nát vụn xương đầu lâu của bộ xương khô.
Tô Kính cũng sững sờ. Cơ Vô Song thực sự quả quyết. Đạo khí thượng phẩm, có thể giải thể trong nháy mắt, phóng ra tất cả lực lượng. Sợ rằng thời gian đang luyện chế, đã có công năng như vậy. Nếu ai đẩy nàng vào tuyệt cảnh, nàng sẽ thả ra ngoài, phát ra uy lực, ngay cả đầu lâu của bộ xương khô này vô cùng cứng rắn cũng trực tiếp bị đánh nát.
Cơ Vô Song phun một ngụm máu tươi, ngã về phía mặt đất.
Cái đầu lâu của bộ xương khô vỡ nát, phun ra hỏa diễm kim loại. Trong nháy mắt lại bắt đầu sinh trưởng. Long Xà Bát Cảnh Hồ của Tô Kính gần như đã thu hồi hết tất cả mảnh nhỏ. Nhưng ngọn lửa màu vàng này cứng rắn dựa vào một khối xương trắng như tuyết, có kích thước bằng cây tăm, khôi phục thân thể của mình.
Lần này tốc độ khôi phục cực nhanh, giống như hồi quang phản chiếu. Màu sắc của bộ xương khô đã từ màu trắng như tuyết biến thành tro đen.
Nhưng dù sao nó cũng sinh trưởng. Tô Kính thậm chí có chút tuyệt vọng. Một đòn vừa rồi, Cơ Vô Song đã dốc hết sức làm. Trong bầu trời, hơn một trăm nữ quan ác ma đập xuống, tính tự bạo.
Ngay vào lúc này, bộ xương khô vừa sinh trưởng được, thân thể bỗng nhiên lay động một cái. Chỗ đầu gối phát ra một tiếng động thanh thúy, sau đó lại vỡ vụn. Nó vốn đang bước lên trước, muốn lao thẳng đến chỗ Tô Kính. Lần này, khiến cho thân thể hắn không có đi thăng tới, ở trên không trung lao về phía một hướng khác.
Khuyển Thập Lang tạo thành tổn thương cho nó, không ngờ ở trên xương cốt một lần nữa sinh trưởng ra lại thể hiện ra.
Ầm!
Bộ xương khô thần binh khôi lỗi vọt trở về. Phong Thần Ấn hung hăng nện ở sau đầu của bộ xương khô này. Từ trong hốc mắt của bộ xương khô, phun ra ngọn lửa màu vàng, đã vô cùng loãng. Ngay lập tức, thần binh khôi lỗi này lại đưa bộ xương khô vào đến trong cờ Bạch Hổ.
Có khả năng, âm hồn trong cờ Bạch Hổ sẽ bị bộ xương khô này hoàn toàn tiêu diệt. Nhưng bộ xương khô này không phải là cường giả Binh Gia, căn bản không có biện pháp rời khỏi cờ Bạch Hổ. Sau đó Tô Kính có thể chậm rãi đối phó.
Tô Kính mừng rỡ. Trong bầu trời, các nữ quan ác ma cũng đều vung cánh lên, không tiếp tục lao xuống. Nếu như không có cờ Bạch Hổ, đối phó với bộ xương khô gần chết này, sợ rằng tất cả những nữ quan ác ma này sẽ phải chết trận mới được.
Các nàng trung thành, nguyện ý chết vì Tô Kính, nhưng không phải là các nàng thích đi tìm chết.
Có thể không chết, còn sống vẫn là tốt hơn. Cho dù linh hồn có thể trở về vực sâu, cũng không giống như ở cái nơi phồn hoa này hưởng thụ một phen. Các nữ quan ác ma lại không muốn trở lại vực sâu.
Ở trong vực sâu, các nàng vẫn là bia đỡ đạn tầng dưới cùng, sẽ ở trong chinh chiến vô cùng vô tận đánh mất tính mạng, hơn nữa không có bất kỳ tiền đồ sáng lạng nào.
Quân đội của Tô Kính cũng dừng bước lại, tập kết trận hình. Tất cả binh sĩ đều lấy ra cung tiễn, ở dưới sự chỉ dẫn của Tiễn Sư và Luyện Khí Sĩ, bắn hướng lên bầu trời.
Lại từ ba đảo Địa Ngục bên kia, có không biết bao nhiêu hòn đá bay tới, lớn nhất là kích thước bằng cái chiến xa loại nhỏ. Nhỏ nhất cũng phải có kích thước bằng hai lần nắm đấm. Những hòn đá đó còn mang theo hỏa diễm, gào thét lao đến, phát ra những tiếng xé gió, quỷ khóc thần gào.
Ba đảo Địa Ngục bắt đầu công kích của bọn họ. Những tảng đá với con số lên tới hàng trăm vạn bay tới. Hiển nhiên, sau khi thần miếu bị hủy, người ở trên ba đảo Địa Ngục đã không muốn giữ lại quân đội của bản thân ở trên đảo này nữa.
Đây mới là hung tàn. Bởi vì sau khi thần miếu bị phá hủy, tất cả chống đỡ ở trên đảo chậu này đều đã mất đi ý nghĩa.
Liên quân của Tô Kính tối đa trong vòng một ngày, là có thể hoàn toàn tiêu diệt sạch lẽ lực lượng chống đối ở trên đảo. Ba đảo Địa Ngục cùng với tăng binh không bằng nhân cơ hội lúc hai bên giao chiến, không công kích khác.