Tô Tiên chỉ vào Tô Kính:
- Thấy tiểu huynh đệ này của ta không?
Tô Kính ngạc nhiên ngước đầu lên, chuyện này liên quan gì hắn?
Mã Nguyên Vinh cung kính hỏi:
- Vị này là...?
Tuy Tô Kính là Tiên Thiên kỳ, người yếu nhất trong hai người ngồi cùng Tô Tiên nhưng cũng chứng minh địa vị của hắn không thấp.
- Vị này là thế tử của Tiêu Dao Hầu Đại Tư Mã đương triều, cũng là nữ tế của đương kim bệ hạ, phò mã gia của Vô Ưu công chúa.
Nghe một chuỗi thân phận Mã Nguyên Vinh chóng mặt, thân phận nào gã cũng không đắc tội nổi.
- Nếu ngươi trực tiếp đầu phục huynh đệ của ta thì dù sau lưng Xung Tiêu phái là chín gia tộc lớn liên hợp cùng mười hai Đạo Cung cũng không làm gì ngươi được. Nói chính xác ra huynh đệ của ta bây giờ xem như người hoàng gia, sau khi ngươi đầu phục không liên quan quá lớn đến Tô gia chúng ta.
Mã Nguyên Vinh nhìn khuôn mặt trẻ tuổi của Tô Kính, gã rất là lúng túng không biết có nên quỳ xuống biểu lộ trung tâm không. Nhưng nếu quỳ thì gã mất hết mặt mũi.
Tô Kính cũng lúng túng, trông hắn không có khí thế bá vương gì sao? Bộ dạng nhăn nhó của Mã Nguyên Vinh khiến hắn thầm khó chịu. Tô Kính cũng biết nếu mình giống Tiêu Dao Hầu hai mươi phần trăm thì Mã Nguyên Vinh đã quỳ từ lâu, sẽ khóc cầu hắn bao nuôi.
May mà Tô Kính làm người hai kiếp, hồi ở Trái Đất gặp qua trường hợp lớn, xuyên việt đến thế giới này làm thế tử, đã bắt đầu dưỡng ra khí độ. Tô Kính không lộ vẻ lúng túng ra ngoài.
Tô Kính thản nhiên nhìn Mã Nguyên Vinh:
- Tiễn thuật của Mã gia tạm được, ngươi có thể cung cấp bao nhiêu đại tiễn sư cho ta?
Một câu hỏi làm Mã Nguyên Vinh á khẩu.
Tô Kính muốn đại tiễn sư không phải chỉ có cảnh giới tu đạo là ra, phải cùng tu tiễn thuật và thuật đạo hoặc tu tiễn thuật song song võ đạo đến cảnh giới phù hợp nhau.
Khái niệm đại tiễn sư tức là dùng tiễn thuật trong cự ly công kích thích hợp đem đến uy hiếp tuyệt đối cho luyện khí sĩ Trúc Cơ kỳ. Nếu luyện khí sĩ cảnh giới Kim Đan không phát ra lĩnh vực Kim Đan mà dùng kiểu phòng ngự khác thì đại tiễn sư có thể phá phòng.
Công kích như vậy có thể bắn ba chục lần trong vòng mười lăm phút, có sức chiến đấu kéo dài mới đạt chuẩn, tức là nửa phút bắn một mũi tên siêu khủng như thế.
Mã Nguyên Vinh đến trình độ đại tiễn sư, những người khác trong Mã gia chỉ có điệt nhi Mã Siêu có thể làm được điều đó.
Thật ra tác dụng của đại tiễn sư không phải đối phó cường giả quân địch, mỗi quân doanh đế quốc có quy mô hơn năm trăm người sẽ có một đại tiễn sư, đây không phải xưng hô cảnh giới mà là hình dung năng lực. Tác dụng của đại tiễn sư là hướng dẫn cung tiễn thu quân mình bắn ra công kích tính chất bao trùm.
Đại tiễn sư thật sự bắn một mũi tên có vạn mũi tên bay theo, câu này có chút thổi phồng, nhưng một đại tiễn sư hướng dẫn hướng dẫn một ngàn cung tiễn thủ bắn phá không thành vấn đề. Tầm bắn của cung tên đế quốc rất xa, cường giả bắn không thành vấn đề, nhưng binh sĩ không có lực lượng dù có thể bắn tên thì không có độ chính xác.
Không có đại tiễn sư bắn xa trăm trượng toàn bằng vào may mắn.
Đại tiễn sư bình thường là xạ thủ được đế quốc chuyên bồi dưỡng, sức chiến đấu không quá cao. Bên ngoài quân đội đế quốc rất ít có đại tiễn sư, vì tác dụng lớn nhất của đại tiễn sư là trên chiến trường. Với gia tộc luyện khí sĩ một trăm đại tiễn sư không bằng một cường giả Kim Đan.
Mã gia có được hai đại tiễn sư đã là rất hiếm có, vấn đề ở chỗ Tô Kính là phò mã của đế quốc, phụ thân là Đại Tư Mã. Trong lòng Mã Nguyên Vinh cảm thấy Tô Kính chiêu mộ đại tiễn sư là việc đương nhiên. Dưới đại tiễn sư có ba đẳng cấp tiễn sư, phi vũ, duệ thỉ thì Tô gia có đầy.
Mã Nguyên Vinh nghẹn họng.
Tô Kính ung dung nói:
- Mã gia am hiểu thuật bắn, đã đến lúc đền đáp quốc gia. Ta sắp tổ kiến quân đội viễn chinh quốc gia Tà Thần, nếu ngươi đồng ý thì cả nhà đi theo ta. Không có đủ đại tiễn sư có thể tạm chấp nhận tiễn sư hoặc phi vũ.
Mã Nguyên Vinh không do dự nữa, gã đứng lên quỳ lạy hướng Tô Kính.
Tô Kính nói:
- Nếu Mã gia đi theo ta thì chuyện Xung Tiêu phái...để họ đi Ngọc Kinh thành nói chuyện với ta. Để Hỗn Nguyên Lô ở chỗ ta, sẽ có luyện khí sĩ hoàng gia đến lấy bằng chứng. Xung Tiêu phái dùng quỷ kế hãm hại ngươi, không thể bỏ qua việc này được. Ta sẽ xin triều đình phát binh giải quyết sạch sẽ.
Mã Nguyên Vinh rùng mình, gã vốn cho rằng mình đi theo Tô Kính là vì tránh né tai họa, có thể rời khỏi chợ Mã gia là may rồi. Không ngờ thiếu niên công tử này hung tàn đến thế, muốn phát binh tấn công Xung Tiêu phái.
Làm như vậy Xung Tiêu phái không còn may mắn sống sót nữa. Xung Tiêu phái mất, thế lực đằng sau nó sẽ không kiếm chuyện với Mã gia nữa mà tìm thẳng đến Tô Kính.
Mã Nguyên Vinh không biết thế lực đằng sau Xung Tiêu phái có lá gan đó không, gã chỉ biết rằng thiếu niên mà gã theo cùng không dễ xoa nắn, ai muốn đụng vào hắn sẽ phải mạo hiểm bị xét nhà diệt tộc.
Tô Kính chỉ muốn giải quyết sự việc dứt khoát chút, Xung Tiêu phái bị triều đình phán là giáo phái tà môn thì khỏi phải trả Hỗn Nguyên Lô, nguy hiểm cho Mã gia sẽ dời sang người hắn.
Muốn được ích lợi thì phải gánh vác nghĩa vụ. Tô Kính có Lục Đạo Thần Giám, khi đủ thực lực sẽ có thể gỡ bỏ bí mật của Hỗn Nguyên Lô, cải tiến nó. Tô Kính rất cần một đạo khí như vậy, vì khi làm nghiên cứu luôn phải chế tạo vật phẩm. Hỗn Nguyên Lô luyện chế đồ không quá mau, Tô Kính không rảnh rỗi hở chút luyện chế đạo khí ra. Vì luyện chế đạo khí có phần trăm mạo hiểm, phải hết sức cẩn thận bỏ công sức vào.
Tô Kính cần luyện chế một số vật phẩm và linh kiện đặc biệt, Hỗn Nguyên Lô khá quan trọng với hắn.
Tô Kính nói:
- Người quan trọng trong Mã gia có thể đi trước, nhưng ta không muốn bỏ chợ Mã gia, cần có người trông giữ. Các ngươi đi rồi kẻ mưu đồ bí kíp hoặc bản vẽ của Mã gia sẽ không nhằm vào chợ Mã gia nữa, dù sao gia tộc các ngươi kinh doanh nơi này nhiều năm, nếu bỏ hết thì rất tiếc.
Mã Nguyên Vinh không biết nên xưng hô Tô Kính thế nào:
- Công...thiếu...
- Mã Nguyên Vinh.
- Có!
- Ta thấy vậy đi, bệ hạ đã ban cho ta phủ đệ, ta có tước vị tứ phẩm, ta phong ngươi làm gia thần thuộc hạ của ta. Sau này ta tự thành một tộc Mã gia xem như gia tộc phụ thuộc của ta. Nếu ngươi đồng ý thì gọi ta một tiếng chủ công.