Tô Kính liền hít một hơi khí lạnh. Ban đầu đối phương ném mạnh ra, là cục đá bình thường. Tuy rằng trải qua luyện hóa, nhưng loại luyện hóa trình độ này, Tô Kính không cần Hỗn Nguyên Lô, một ngày cũng có thể chế luyện ra ba tới năm nghìn khối. Hiện tại cái cục đá này hiển nhiên là tinh phẩm. Lực sát thương không biết sẽ tăng lên bao nhiêu.
Đây là kỹ năng gì? Binh Gia có năng lực cường đại như vậy sao?
Vấn đề này, không phải là điều Tô Kính nóng lòng muốn biết. Trong lòng của hắn đột nhiên dâng lên hàn ý. Thiếu niên này muốn giết chết mình!
Viên ngọc thạch kia ném mạnh xuống, uy lực vượt xa so với trên ma tinh pháo. Với năng lực của Tô Kính hiện tại, cũng chỉ có thể phòng ngự được một lần công kích của ma tinh pháo. Cảnh giới và chân khí nhiều hay ít, cuối cùng vẫn là Tô Kính cứng rắn bị thương.
Nếu như người thiếu niên kia sử dụng thủ đoạn công kích khác, Tô Kính có thể tránh né được tất cả. Nhưng hắn lại ném ra cục đá, phạm vi sát thương lại có năng lực tập trung. Tốc độ của Tô Kính căn bản né tránh không được. Tránh né ở trong phạm vi cực nhỏ, căn bản không có ý nghĩa. Gần như trong nháy mắt, Tô Kính lại tính toán ra được phạm vi cục đá bình thường này gây sát thương, là bán kính khoảng chừng năm mươi thước. Bằng không vừa rồi cũng sẽ không thoáng một chút giết chết nhiều kỵ binh như vậy.
Phải biết rằng kỵ binh phân bố còn xa mới dày đặc giống như bộ binh.
Trốn không thoát? Đám người Vô Niệm cũng bởi vì con xúc xắc vận mệnh, khoảng cách khá xa, hơn nữa cho dù triệu hoán, chỉ sợ cũng phải hơn mười giây mới đuổi kịp qua.
Hơn mười giây cũng đủ khiến mình chết rất nhiều lần.
Lực lượng thần thức của Tô Kính tản ra, hạ mệnh lệnh công kích đối với nữ quan ác ma bên cạnh, hơn nữa còn là công kích bất kể giá lớn.
Hơn mười bóng đen bay lên trời. Không có một nữ quan ác ma nào tới bảo vệ Tô Kính. Năng lực thi hành mệnh lệnh của các nàng, bất kỳ kẻ nào cũng kém hơn. Không có bất kỳ do dự nào, cho dù mệnh lệnh này nghe vô cùng thái quá, hoàn toàn không có bao nhiêu giá trị.
Từ trong thân thể của bản thân Tô Kính hiện ra áo giáp màu xanh nhạt.
Bám vào phía trên sáu đạo thần binh giáp của hắn, phía sau áo giáp màu xanh nhạt này mọc ra sáu đôi cánh chim. Đây là kết quả Tô Kính từng chế luyện lại lần nữa, tốc độ lại tăng lên không biết bao nhiêu lần.
Hắn tạm thời vẫn không thể trốn. Chạy thoát, đối thủ cũng chưa chắc đuổi kịp. Nhưng có khả năng có thể huỷ diệt đội kỵ binh này của mình.
Những người này chết đi, ở trong chiến tranh là rất bình thường. Vấn đề là chủ soái chạy trốn tạo thành tử vong, sẽ tạo thành đả kích nghiêm trọng đối với sĩ khí. Nếu chưa chắc chạy thoát, Tô Kính sẽ không chuẩn bị làm chuyện như vậy.
Bởi vì trốn đi, Tô Kính có trực giác, con xúc xắc vận mệnh sẽ phát sinh tác dụng.
Mình luôn luôn không thích xông lên phía trước nhất. Lần này đột nhiên, muốn đích thân tiêu diệt kỵ binh của đối phương. Nhất định là do con xúc xắc vận mệnh phát sinh tác dụng, khiến cho mình làm ra quyết định không sáng suốt. Ở trong sáu đạo quân thần binh, là không có người nào nghi ngờ.
Đó là một vấn đề lớn. Trước đây hắn vẫn không cảm thấy. Chờ sau khi chiến dịch lần này kết thúc, mình phải cố gắng chế tạo một bộ pháp quy trong quân. Mình chỉ làm thiết kế trên phương diện chiến lược, chấp hành cụ thể chiến dịch là của người phía dưới. Sau này cũng không thể để suy nghĩ nóng lên được.
Những ý niệm này, ngay cả một giây cũng không có tác dụng. Bộ xương khô thần binh khôi lỗi này đã ở phía trước Tô Kính, ngăn cản tất cả công kích hắn có thể gặp phải.
Cho dù ngọc thạch này nổ mạnh, Tô Kính cũng phải xác định, mình không phải bị trùng kích.
Tô Kính ở giây phúc cuối cùng, hạ một mệnh lệnh lại cho Ưng Dương. Trừ khi tất cả nữ quan ác ma chết trận, bằng không hắn không được xông lên giết người thiếu niên kia.
Tô Kính trực giác biết, Ưng Dương xông lên, cơ hội đắc thủ của các nữ quan ác ma sẽ tăng lên, nhưng Ưng Dương hẳn phải chết không thể nghi ngờ. Chênh lệch của hai bên quá lớn. Người thiếu niên kia nhận biết đối với nguy hiểm khẳng định cũng tương đối nhạy bén.
Ở trong đầu của Ưng Dương nhận được mệnh lệnh này của Tô Kính. Hắn cắn răng xoay người, nhảy vào trong trận doanh kỵ binh đã hỗn loạn không chịu nổi, bắt đầu điên cuồng giết chóc.
Thiếu niên nhìn thấy được mười mấy nữ quan ác ma xông lên, lạnh lùng cười. Ngọc thạch trong tay, nhanh như tia chớp lao về phía mặt đất. Một nữ quan ác ma quên cả sống chết nhào tới, nỗ lực sử dụng thân thể ngăn cản công kích nhằm vào Tô Kính. lần này
Khuôn mặt thiếu niên bỗng nhiên có chút vặn vẹo. Hắn cũng không ngờ tới, nữ tử này nhìn qua đã có cảnh giới Kim Đan, sẽ đi tìm cái chết vì người tuổi trẻ kia. Xem ra người tuổi trẻ kia tương đối quan trọng. Mình lựa chọn mục tiêu, quả thực không tệ!
Nữ quan ác ma nhào vào khoảng không. Tay của thiếu niên có chút run rẩy. Lần này hắn chợt mạnh mẽ thay đổi góc độ công kích của ngọc thạch. Đối với hắn mà nói, đây cũng là gánh nặng không nhỏ. Chỉ có điều, người tuổi trẻ kia chết chắc rồi. Mình giết chết hắn, chẳng khác nào đánh thắng một trận chiến dịch này. Chuyện này công thành, mình không cần phải đi để ý tới nữa.
Giao dịch đã nói với hoàng đế, không nghĩ tới lại rất nhẹ nhàng đạt được như vậy.
Ngọc thạch lóe lên trên không trung một cái, giống như là xuyên qua thân thể của nữ quan ác ma, lao thẳng đến chỗ Tô Kính. Trường cung trong tay Tô Kính và Định Thần Cung của bộ xương khô thần binh khôi lỗi đồng thời bắn ra một phù tiễn. Ngọc thạch này luân phiên chớp hiện, vẫn không có tránh thoát được, bị hai mũi phù tiễn đụng phải, nát bấy. Lần này, âm thanh phát ra kinh thiên động địa.
Cờ Bạch Hổ ở sau người bộ xương khô thần binh khôi lỗi được mở ra, nhẹ nhàng run lên. Mấy trăm âm binh điên cuồng tuôn ra, nhào về phía lên bầu trời. Biến hóa lần này, người thiếu niên đã hoàn toàn tính sai.
Âm binh xuất hiện, khiến cho hắn căn bản không có biện pháp nào lại khống chế ngọc thạch, công kích Tô Kính.
Thân thể của bộ xương khô thần binh khôi lỗi đột nhiên bành trướng, hoàn toàn bảo vệ Tô Kính. Lúc này, Ngão Thiết Thú bỗng nhiên rít gào một tiếng. Mục tiêu công kích, chính là người thiếu niên trong bầu trời này.