Quan quân cấp thấp đều là Chân Tiên, tướng lĩnh cấp cao mới là Kim Tiên. Thống soái một phương là Đại La Kim Tiên. Địa vị của Đại La Kim Tiên vô thượng ngang ngửa Tiên Đế, dù là Tiên Đế cũng phải lễ độ với Đại La Kim Tiên.
Tô Kính gom trang bị đủ cho đại doanh hai mươi vạn người sau đó từ Tiên Cảnh Thế Giới chỉ huy lao thẳng đến Thần Châu, thẳng hướng Quỳnh châu. Tô Kính không làm chủ lực, sắp đặt dại doanh quân đội này ở vùng ven biển đông nam. Trên biển có một hạm đội chờ sẵn, đơn thuần làm Mộ gia e ngại.
Nếu Mộ gia tấn công quân đội của Tô Kính phải cỡ trăm vạn người không thì khó có ưu thế tuyệt đối. Thật sự xuất động năm đại doanh? Bây giờ Mộ gia bốn phía gặp địch, làm gì có sức đó. Tô Kính để hai mươi vạn người làm mồi nhử, biết kẻ địch không nuốt nổi, hắn quay về Ngọc Kinh thành đi gặp Khương Thần.
Hiện tại cần bàn về việc Diễm Đế Minh. Mộ gia tối đa chống cự mười năm, hai mươi năm là sẽ tan vỡ, tốn sức vào Mộ gia chẳng bằng bắt tay vào việc Diễm Đế Minh.
Lấy danh nghĩa Khương Diễm thành lập liên minh nhằm vào vực ngoại.
Tàng Kiếm Đạo Cung tìm đến cửa, lần này là phó cung chủ tới, cùng với Kiếm Tiên siêu mạnh của Tàng Kiếm Đạo Cung hay đi ra ngoài. Trừ cung chủ, đôi đạo lữ Kiếm Tiên ở trong hang ổ ra, phó cung chủ là Chân Tiên tuyệt đỉnh, trong tay chỉ thiếu một Kiếm Tiên thích hợp cho thanh kiếm.
Trong phủ phò mã, Tô Kính bị bắt gặp khách. Phó cung chủ của Tàng Kiếm Đạo Cung có vẻ ngoài thiếu nữ, áo trắng như tuyết, tóc đeo vòng vàng, hai chân trần, khi đi nhìn như chân đạp mặt đất nhưng thật ra còn cách một khoảng.
Phó cung chủ cười tủm tỉm nói:
- Phò Mã khoan gấp gáp đi gặp hoàng đế.
Tô Kính rùng mình, kiếm tu này cũng cỡ ngàn tuổi rồi mà còn giả nai?
Tô Kính không quen biết nàng, hỏi:
- Xưng hô cung chủ thế nào đây?
- La Dạng, ta mới sinh ra đã bị bệnh èo uột, phụ mẫu đặt cho ta cái tên này, nếu không vào Tàng Kiếm Đạo Cung sợ là không sống qua mười tám tuổi.
- La Tiên gấp gáp làm gì, ta sẽ đồng ý việc Kiếm Tiên.
Tô Kính biết La Dạng đến tìm hắn chắc chắn có việc muốn xin.
- Phò mã kỳ quá, ta đến đây vì việc Diễm Đế Minh.
Tô Kính nhíu mày nói:
- Lan Phán Tình nói cho phó cung chủ biết?
La Dạng che miệng cười nói:
- Đúng vậy! Ta qua tay bán đứng nàng ấy, có phải rất xấu xa không?
- Nếu phó cung chủ muốn tham gia Diễm Đế Minh thì không thể làm việc cho Tàng Kiếm Đạo Cung nữa, ta phỏng chừng là vì chức trưởng lão đúng không? Phó cung chủ uy phong hơn trưởng lão của Diễm Đế Minh nhiều.
- Đâu, ta cầu chức trưởng lão cho tiểu nữ của mình thôi. Hài tử của ta mới đẳng cấp Chân Tiên, chắc chắn sẽ không bôi nhọ Diễm Đế Minh.
- Nàng ta bao nhiêu tuổi?
- Chưa đến hai trăm tuổi.
Tô Kính hơi có hứng thú, hắn một đường tu hành tiến bộ vùn vụt, người bên cạnh cũng vậy. Nhưng trong thế lực khác trong vòng hai trăm tuổi thành tựu Chân Tiên là rất hiếm hoi, dù đẳng cấp Thế Giới tương lai thăng cấp cũng khó thành Chân Tiên, trừ phi dùng các loại tiên dược không ngừng tăng cao, nhưng làm vậy sẽ ảnh hưởng tu hành về sau.
- Hài tử của ta dùng thuật song kiếm, đi con đường hơi hiếm. Đạo kiếm tu phải tinh phải thuần, trừ phi hài tử đó có một đôi Kiếm Tiên giống nhau nếu không khó mà thành tựu Kim Tiên. Lần này lại đây là yêu cầu cá nhân của ta, nếu phò mã đồng ý thì sau này phò mã có việc La Dạng sẽ không từ chối, còn ích lợi trước mắt thì...
Tô Kính thấy La Dạng khá thú vị, hắn hỏi tới:
- Là cái gì?
Hỏi vậy chẳng khác nào năm mươi phần trăm đồng ý, Chân Tiên hai trăm tuổi cũng có giá trị đáng để bồi dưỡng.
- Ngày xưa ta đi vực ngoại được một số bản vẽ, trong đó có một loại bản vẽ cực kỳ thú vị, là tạo ra hộp kiếm cho kiếm tu. Có thể ôn dưỡng hộp kiếm trong người, không cản trở việc bồi dưỡng kiếm khí. Ích lợi lớn nhất của hộp kiếm là bảo vệ Kiếm Tiên của kiếm tu. Ngươi cũng biết kiếm tu tuy có sức chiến đấu cường đại nhưng Kiếm Tiên bị hư hỏng thì việc tu hành của kiếm tu chỉ còn lại bi kịch. Khi Kiếm Tiên bị công kích trí mạng hộp kiếm có thể chịu đựng lực lượng hủy diệt thay cho Kiếm Tiên.
Tô Kính nhíu mày hỏi:
- Vậy chẳng phải là mất đi trái tim tiến thẳng tới trước sao?
Tô Kính không phải kiếm tu nhưng biết then chốt của việc tu kiếm.
- Sao có thể, hộp kiếm này cũng là một phần thực lực của kiếm tu, nếu hộp kiếm bị hư hỏng thì mình cũng chịu thương nặng, chẳng qua giữ được đạo cơ.
Tô Kính im lặng, vì trong tay hắn có hơn ba ngàn, gần bốn ngàn kiếm linh, chọn một trăm cho Tàng Kiếm Đạo Cung còn hơn ba ngàn tám trăm kiếm linh.
Tô Kính không có nhiều kiếm tu, đưa hộp kiếm cho kiếm tu dùng chỉ là thứ yếu, quan trọng là để các kiếm linh dùng. Các kiếm linh khống chế Vạn Kiếp Kiếm Pháo không quá an toàn, khi đụng độ cường giả lúc chiến đấu không chừng bị phản kích kỳ dị gì. Bên mình không có Kiếm Tiên mạnh mẽ phân phối cho kiếm linh, nếu kiếm linh bị thương tổn căn bản sẽ là trí mạng, không có cách gì phục hồi.
Có hộp kiếm này tương đương với kiếm linh có thêm một cái mạng, sau khi bị thương rút ra khỏi chiến đấu là được, sẽ không bị giết. Vậy thì Vạn Kiếp Kiếm Pháo có thể làm vũ khí chính cho chiến hạm.
Thứ này chắc cũng tẩm bổ kiếm linh, chờ Tô Kính có sung túc tài nguyên là có thể không ngừng tăng cao cảnh giới cho kiếm linh. Muốn tung hoành Tiên giới phải dựa vào bọn họ.
La Dạng đã bắt được điểm yếu của Tô Kính, còn thẳng thắn không quanh co, đây chính là kiếm tu.
- Một trăm Kiếm Tiên là ích lợi cho Tàng Kiếm Đạo Cung, Đạo Cung sẽ có đền đáp. Bản vẽ hộp kiếm là ta tặng riêng cho phò mã, chỉ cần vị trí một trưởng lão.
Tô Kính không dễ đồng ý:
- Nữ nhi của phó cung chủ có thể góp vào bao nhiêu? Lan Phán Tình vì vị trí trưởng lão chấp nhận đưa nửa phủ đệ Kim Tiên cho ta.
Một tấm bản vẽ là món quà lớn, nhưng nhìn lâu dài thì không bằng vị trí trưởng lão, không ích lợi nhiều bằng phủ đệ Kim Tiên đem lại cho Tô Kính.
- Tiểu nữ thuở nhỏ chinh chiến ở vực ngoại, có ba ngàn đạo binh dưới tay, đều là kiếm tu. Đây là thứ thuộc về tiểu nữ, có thể đưa vào Diễm Đế Minh, nó là vốn liếng cho tiểu nữ yên thân gửi phận, ước chừng không kém hơn Lan Phán Tình là bao. Còn về bỏ vốn vào... Một vị diện hoàn chỉnh, hạn mức đẳng cấp cao nhất là Chân Tiên có được không?