Thích Vĩnh Dạ và Thích Vĩnh Trú lên tiếng trả lời, Tô Kính lấy hai hạt châu mờ nhạt giao cho hai người, nói:
- Ngũ Lôi Định Thân Châu, tế luyện xong có thể dùng tới.
Hai người vui mừng, Tô Kính có Ngũ Lôi Định Thân Châu nhưng ít khi sử dụng, bởi vì là đồ vật công kích đơn thể, mà Tô Kính đã gia tăng năng lực chiến trường và rất mạnh.
Mang kỹ năng chuyển hóa vào trang bị uy lực sẽ hạ thấp một ít nhưng tiêu hao chân khí ít đi nhiều.
Hai người bọn họ thu Ngũ Lôi Định Thân Châu, Tô Kính lúc này mới yên tâm. Hắn nói với Trọng Nguyên:
- Ngươi còn có yêu cầu gì không?
Trọng Nguyên nói:
- Chủ ta ban thưởng thần khí, nhu cầu trang bị không cần nữa. Nhưng ta nghe nói luyện khí sĩ có Hỗn Nguyên đan, chẳng phân biệt phe phái tu hành đều có thể dùng để khôi phục sức chiến đấu, ta muốn mua mấy viên.
Tô Kính liếc mắt nhìn Vô Ưu công chúa, Vô Ưu công chúa nói:
- Ta có một hồ lô Hỗn Nguyên đan, tổng cộng một trăm tám mươi viên. Đều cho ngươi cũng được, nhưng mà...
Trọng Nguyên nói:
- Bổn nguyên thế giới thần quốc mà tổn hại, nhất định sẽ tiết lộ ra ngoài, có thể hấp thu một phần.
Nói xong nàng lấy một hạt châu kim loại ra, phía trên có thần văn đan xen vào nhau.
- Đây là đồ vật hấp thu bổn nguyên của thế giới?
Tô Kính kinh hãi.
- Không, chỉ có hiệu quả với thần quốc của chủ ta, hơn nữa thời điểm thần quốc tổn thương nghiêm trọng mới có thể hấp thu một ít. Các ngươi cầm mang đi sử dụng, giá trị xem như không tệ.
Vô Ưu công chúa lắc đầu nói:
- Ngươi muốn Hỗn Nguyên đan, ta tặng mấy viên cũng có thể, ngươi dùng thứ này giao dịch chẳng khác gì chê cười chúng ta không có kiến thức.
Trọng Nguyên bất đắc dĩ nói:
- Ta dự tính các ngươi chiến đấu với khế ước giả nhất định phá hư thần quốc, không phải đang đùa các ngươi, các ngươi không nên xem thường khế ước giả.
Vô Ưu công chúa cười cười, ném hồ lô cho Trọng Nguyên, nói:
- Bỏ đi, xem như kết giao bằng hữu là được rồi.
Nội tâm Trọng Nguyên rơi lệ, chính mình cho Vô Ưu công chúa hạt châu giá trị không hỏ, giá trị của nó có điều kiện tiên quyết là thần quốc tổn hại. Hiện tại là chính là mình chiếm tiện nghi đấy. Thần quốc phụ thuộc bị khế ước giả chiếm cứ hơn phân nửa, Bạch Tử Thần đều không có biện pháp đoạt lại. Bởi vì hắn không dám phái lực lượng thần quốc tới đây, sợ bị khế ước giả tìm được tọa độ thần quốc, khi đó chính là dẫn sói vào nhà.
Về phần đám người Tô Kính, có thể mang khế ước giả về Thần Châu hay không không nằm trong việc hắn cân nhắc, ít nhất mấy vạn năm sau, khế ước giả không có biện pháp đi theo đám người Tô Kính.
Thứ nhất, chính mình chọn dùng phương thức lãng phí tinh lực nhất truyền tống đám người Tô Kính, chỉ thời gian xuyên qua thời không đã hao phí suốt nửa tháng. Hơn nữa mình cũng buông tha thần quốc phụ thuộc, đám người Tô Kính không cách nào giết sạch khế ước giả, lúc gần đi cũng có thể dùng phương thức bạo lực xóa đi dấu vết.
Vô Ưu công chúa nói đùa, Hỗn Nguyên đan với người tu hành ra Kim Đan đã không còn tác dụng lớn. Nàng chuẩn bị Hỗn Nguyên đan cho Trọng Nguyên đấy.
Sau khi phục dụng thứ này sẽ nhanh chóng khôi phục chân khí bản thân. Chẳng phân biệt loại hình gì. Việc này giao cho luyện khí sĩ nuốt sẽ làm chân khí trong cơ thể sinh ra tạp chất.
Dưới cảnh giới Kim Đan, chân khí luyện khí sĩ vốn có tạp chất, mỗi ngày phải tu luyện và tinh lọc, cho nên không có chuyện gì cả. Mà luyện khí sĩ tu thành Kim Đan. Chân khí tinh thuần, nuốt Hỗn Nguyên đan có hại không nhỏ.
Đây là thứ chuyên môn nhắm vào luyện khí sĩ, một ít Yêu tộc có thể ăn Hỗn Nguyên đan nhưng nguy hại phi thường nhỏ. Về phần thần thuật sư, Hỗn Nguyên đan với bọn họ lại là vật tư chiến lược đấy.
Trọng Nguyên ăn mấy viên cũng không có gì đáng ngại, dù sao thần thuật của nàng có thể tinh lọc Hỗn Nguyên đan.
Trao đổi với Trọng Nguyên, mọi người đều biết đây là người đơn giản tới cực điểm, cũng không bài xích nàng. Song phương chắc chắn sẽ không phải minh hữu vĩnh viễn nên ai quan tâm chứ.
Luyện khí sĩ tuổi thọ kéo dài, nếu tính toán phòng bị đồng bạn thì sống còn niềm vui thú gì nữa?
- Được rồi, các ngươi không hài lòng thì ta cho các ngươi tọa độ vị diện tư nhân.
Trọng Nguyên nói rất đơn giản, lần này làm việc cho thần linh, nàng cũng sợ đối phương bất mãn.
- Tốt!
Vô Ưu công chúa cũng không khách khí, cũng muốn tọa độ bán vị diện của Trọng Nguyên, đó là mảnh vỡ của bán vị diện, trong đó ẩn chứa năm thành quy tắc của bán vị diện vật chất.
Có hai thứ này, đám người Tô Kính cũng không rãnh đi chiếm lĩnh bán vị diện. Được thứ này Vô Ưu công chúa mới lại cho Trọng Nguyên cả rương Hỗn Nguyên đan.
Trọng Nguyên thế mới biết chính mình bị đùa giỡn. Nàng rất bất đắc dĩ, cũng không nói chuyện, Vô Ưu công chúa nói:
- Ngươi cho ta bán vị diện, ta đương nhiên không thể cự tuyệt. Cự tuyệt sẽ hư mất vận khí của ta, một rương Hỗn Nguyên đan này có giá trị xác thực không bằng bán vị diện của ngươi, cho nên ta cho tiểu cô nương cái này.
Vô Ưu công chúa nói xong, nàng lấy tấm chắn xinh xắn ra, phía trên có chữ vạn màu vàng. Đó là trang bị do Tâm Ý Tông luyện chế, là sản phẩm kèm the tu hành. Tấm chắn này có khí tức của phật môn quá nồng, Tâm Ý Tông dùng bất tiện cho nên giao cho Vô Ưu công chúa.
Bản thân tấm chắn có thể mượn lực lượng của Thông Thiên tháp.
Trọng Nguyên tiếp tấm chắn, cũng vô cùng ưa thích, thực lực của nàng đủ cường đại, có thể nhìn ra tấm chắn vô cùng ảo diệu, tấm chắn có thể cảm ứng được nguy hiểm và làm ra động tác phòng ngự, vật liệu làm ra tấm chắn này gần với thần khí của nàng
Vô Ưu công chúa nói:
- Ngươi có khả năng cảm thấy tấm chắn cũng không bằng bán vị diện nhưng thứ này tương lai cứu ngươi một mạng đấy.
Trọng Nguyên nói lời cảm tạ, nàng không biết Vô Ưu công chúa nói sự thật, bên trong tấm chắn này có thần thông phật môn, có thể cảm ứng nguy hiểm tương lai và sớm cảnh báo.
Vô Ưu công chúa vốn tự cho là đúng, hiện tại được một bán vị diện, nàng không muốn thiếu nợ nhân tình, dứt khoát đưa tấm chắn cho Trọng Nguyên.
Trừ khi Trọng Nguyên có thể tiến giai thành thần linh, nếu không nàng không có biện pháp lợi dụng bán vị diện này. Sau khi tặng tấm chắn cho Trọng nguyên, Vô Ưu công chúa cảm giác thoải mái nhiều.