Lực phá hoại mà Thái Sơ Lôi Long tạo thành, nhất định sẽ lớn hơn so với lúc này rất nhiều. Dù là một bán vị diện cũng sẽ không chịu được Thái Sơ Lôi Long tùy ý công kích. Chỉ bất quá đẳng cấp của Khuyển Thập Lang bây giờ là cái gì cơ chứ? Tương đương với Kim Đan tứ trọng a?
Nếu như là như vậy, còn không có cường đại bằng sinh vật Thái Sơ vừa mới sinh ra, chứ đừng nói tới việc so sánh huyết mạch với nàng.
Huyết mạch của Khuyển Thập Lang, có lẽ còn chưa có chân chính mở ra a.
Là loại sinh vật nào mà tà môn như vậy chứ?
Nhìn mặt đất bị phá hỏng, mặc dù Tô Mộ không có ở đây. Thế nhưng nàng vẫn không tự chủ được rơi vào trong trầm tư. Điều nàng lo lắng chính là, nếu như huyết mạch của Khuyển Thập Lang có lực lượng nguyền rủa cường hãn như vậy. Không biết Tô Kính có thể thừa nhận được cắn trả hay không.
Đây là cái gì chứ?
Tô Mộ bị một thứ đồ đen nhánh hấp dẫn, nàng lập tức thi triển Thổ độn thuận, đi tới sâu trong lòng đất, xuống vị trí mười mấy dặm phía dưới. Sau đó lại đưa tay nắm lấy một kết tinh, đưa vào trong không gian ở trong cánh tay.
Trở lại mặt đất, Tô Mộ mới dùng Long nhãn để xem, kết tinh giống như là đã bị nhiệt độ thiêu đốt qua, bản thân không có bất kỳ Nguyên Khí ba động nào cả.
Đây mới là chỗ khiến cho nàng cảm thấy kỳ quái nhất, bởi vì ở sâu trong lòng đất, bởi vì địa mạch đã tạm thời bị phá hỏng, cho nên tất cả vật thể đều có nguyên khí rối loạn đang phun ra nuốt vào.
Đây là hiện tượng sau khi bị phá, nhưng mà khối tinh thể này lại không có bị phá hủy. Dùng cảnh giới Kim Đan cửu trọng của Tô Mộ, lại không có cảm giác được nguyên khí ba động, vậy cũng chỉ có Tiên nhân mới có thể xem được mà thôi.
Tô Mộ rất cẩn thận, không có trực tiếp cắt tinh thể này ra, mà là chế tạo ra một Phù yêu. Sau đó lại để cho Phù yêu này xây dựng một căn phòng tạm thời, lại dùng đạo cụ để cắt gọt. Mà Tô Mộ ở bên ngoài nhìn tất cả mọi thứ ở trong phòng.
Đầu Phù yêu kia nắm lấy tinh thể, cắt gọt từng tầng một. Khi cắt gọt được tới độ sâu một phần ba thì Tô Mộ lại có chút dở khóc dở cười, hai mắt nhìn vào món đồ ẩn giấu ở bên trong.
Đây là một khối Hồn Tinh, hơn nữa còn là Hồn Tinh còn sống. Hẳn là thứ này muốn dùng độn thuật để chạy trốn, kết quả lại không có chạy thoát. Không biết tại sao lại bị Khuyển Thập Lang biến thành trạng thái như thế này.
Hồn Tinh này không còn một chút nguy hiểm nào, cho dù là Hồn Tinh còn sống thì cũng chỉ có thể để mặc cho bản thân mình tự đắn đo.
Bất quá sau khi Tô Mộ đi vào phòng, dùng tay nâng khối Hồn Tinh này lên để cẩn thận quan sát thời điểm thì nàng mới phát hiện ra. Trong Hồn Tinh này có một đám thần văn màu vàng đang di chuyển, số lượng rất là khổng lồ, quả thực là nghe mà rợn cả người.
Đây không phải là linh hồn của một phàm nhân, mà là linh hồn của một tay sai thần linh!
Tên tay sai thần linh này rất có khả năng đã bị mất đi thần cách. Đã hoàn toàn bị Võ Thần khống chế, địa vị so với thần linh tay sai khác còn thấp hơn nhiều. Thế nhưng lực lượng của hắn lại không nhỏ hơn một chút nào. Thậm chí so với thần linh Cự Nhân mà nàng chém giết còn muốn cường đại hơn nhiều.
Một thần linh tay sai như vậy tại sao lại bị Khuyển Thập Lang không cẩn thận hại chết cơ chứ?
Khuyển Thập Lang này quả thực là một quái thai a.
Thần linh tay sai này đã cường đại đến mức không cần thần cách cũng có thể giữ vững được lực lượng chiến đấu. Đó chính là bản thân hắn có thể có thần cách giả thuyết. Mà tuy rằng thần cách giả thuyết kia không thể để cho hắn vĩnh sinh bất tử. Thế nhưng lại có thể để cho hắn có lực lượng giống như trước.
Hồn Tinh này, giá trị của bản thân đã rất là to lớn a. Bản thân nàg thông qua quan sát thần văn là có thể học được rất nhiều bí mật của thần linh. Nếu như dùng thứ này để luyện chế trang bị, quả thực là đáng tiếc. Trừ phi nàng đã thành tiên, đem thứ này luyện chế thành hạch tâm của một tiên khí cũng coi như là được rồi.
Hiện tại mang ra luyện chế, nhiều nhất cũng chỉ luyện chế ra được một đạo khí mà thôi, đồng thời còn sẽ phá hỏng kết cấu vốn có của Hồn Tinh.
Bỗng nhiên, ở trong Hồn Tinh, hàng vạn thần văn bỗng nhiên ngưng tụ vào vị trí giữa. Tạo thành một con mắt nhìn về phía Tô Mộ.
Tô Mộ tâm như sắt đá, đổi lại người khác nhìn sang nơi này lập tức mất đi ý chí, đôi mắt không thể tự khống chế. Cho dù là ngời mạnh như Đường Hà cũng sẽ bị ảnh hưởng tới linh hồn, sơ hở như thế đều bị đôi mắt bắt lấy, kết quả gì thì khó mà nói được.
Tô Mộ không dao động chút nào, sau khi huyết mạch của nàng đã giác tỉnh, có thể biêt rất nhiều chuyện thời kỳ Thái Sơ, thậm chí sâu trong linh hồn hiện ra rất nhiều cảnh tượng chiến đấu thời kỳ Thái Sơ.
Đó mới là chiến đấu tùy tiện một kích cũng có thể hủy diệt vị diện, sinh linh khi đó đều cường đại giống như linh hồn thần linh trước mặt.
Tô Mộ nhìn quen những tồn tại cường đại như thế, nàng nhìn chằm chằm vào đôi mắt kia, trong mắt của nàng lúc này xuất hiện lôi quang chiếu rọi sâu trong lin hồn của mình. Đôi mắt sâu trong hồn tinh lúc này vỡ vụn thành nhiều mảnh nhỏ, Tô Mộ còn nghe được trong hồn tinh còn có tiếng kêu thống khổ.
Tô Mộ lần đầu tiên nghe nói hồn tinh còn có năng lực công kích kẻ khác.
Linh hồn thần linh không thể giữ lại được, đặt trên người thì nàng không sợ nhưng chỉ cần người khác nhìn thấy con mắt đó sẽ bị khống chế linh hồn.
Tô Mộ nắm hồn tinh, nói khẽ:
- Đây là ngươi đang tự tìm đường chết! Ta vốn không muốn tiêu diệt trí nhớ của ngươi.
- Tha mạng, ta đầu hàng.
Trong hồn tinh, linh hồn thần linh lạnh run nói ra năm chữ.
- Ta có chỗ tốt gì.
Tô Mộ hỏi lại.
- Ta chỉ điểm ngươi con đường thành thần, hơn nữa ta sẽ tặng ngươi thần cách của ta. Thần cách của ta ngay cả Vũ Thần cũng không có biện pháp biết được nó đặt ở nơi nào.
- Ha ha, nếu như một phàm nhân, hắn dùng vàng bạc tích lũy cả đời của mình hối lộ ngươi, cầu ngươi khoan dung, ngươi sẽ đáp ứng sao?
Tô Mộ cười lạnh nói:
- Thần cách của ngươi có ý nghĩa gì với ta?