Lúc này Lan Mộng Tình phát tới một phần danh sách, là tính danh của đệ tử Lan gia tham dự tầm bảo lần này, cảnh giới, sức chiến đấu....
Sau khi Tô Kính đạt được danh sách, cũng gật đầu, Lan Mộng Tình này, trừ đệ đệ Lan Đình Tuyết, thủ hạ còn có một Chân Tiên. Đây là sự tình không tưởng.
Đều là Chân Tiên, có thể phục tùng mệnh lệnh của nàng, loại năng lực khống chế này, nếu để cho nàng triệt để chưởng quản Lan gia mà nói, Lan gia phỏng chừng sẽ càng thêm thịnh vượng.
Bất quá một gia tộc, luôn luôn có quy củ, Lan Mộng Tình xuất thân không phải dòng chính, đây là vấn đề lớn.
Đáng tiếc, Lục Đạo Chân Quân cũng không có điều kiện gì dụ dỗ nàng, bằng không mà nói, nhân tài như vậy, chiêu mộ đến bên cạnh cũng là không tệ.
Nửa năm sau, Tiên cảnh thế giới đã gắt gao nắm Vô Vọng Thiên ở trong tay.
Hắc động bị Vạn Tiên điện trấn áp, ở bên ngoài mấy chục ức dặm vẫn không nhúc nhích, tọa độ cực kỳ ổn định. Tiên cảnh thế giới mở rộng hơn 40 lần, độ cao của Côn Lôn tăng mười hai vạn tám nghìn trượng, đã đạt được cực hạn.
Ở xung quanh Côn Lôn, nổi lơ lửng ba nghìn sáu trăm ngọn núi, ngọn núi này, phảng phất như chính là tán cây của Nhân Sâm Quả Thụ lan tràn ra, vờn quanh Côn Lôn chậm rãi xoay tròn.
Xung quanh Côn Lôn, Nhược Thủy Tam Thiên ở trên mặt đất vờn quanh.
Trong bầu trời, đã có bốn Thái Dương.
Toàn bộ Tiên cảnh thế giới, ngoại vi cũng bao vây lấy Tinh Vân, chỉ là Nhân Sâm Quả Thụ vẫn không có thể ảnh hưởng Tinh Vân, đám người Tô Kính xuất nhập, cũng không quá thuận tiện.
Như vậy cũng tốt, lúc này Nhân Sâm Quả Thụ toàn lực đối phó Hỗn Độn Chi Noãn, vô lực giúp đỡ Tiên cảnh thế giới phòng ngự kẻ thù bên ngoài. Tinh Vân kia, là bình chướng trời sinh. Không có thủ cốt của Tô Kính mà nói, muốn xuyên qua Tinh Vân, liền không cách nào mang theo đại quân.
Cô linh linh mấy cường giả, là không làm gì được Lâm Hoành Sơn.
Sau khi Tô Kính tạm thời xử lý Tiên cảnh thế giới, cũng bắt đầu chuẩn bị danh sách. Bởi vì là tiến nhập Kim Tiên phủ đệ, diện tích lớn hơn nữa, hạm đội cũng vô ích, lần này là phải xuất động cường giả đi.
Tố Nhân Long lưu lại, cùng Lâm Hoành Sơn học tập thủ đoạn luyện chế trận bàn, lần này Đường Hà có việc, lấy được một tinh môn, hắn là có cơ duyên khác. Lâm Tạ Hồng cũng ở lại Tiên cảnh thế giới, muốn cùng Lâm Hoành Sơn học tập một đoạn thời gian.
Cuối cùng trong danh sách, có Tô Kính, Vô Ưu công chúa, Tô Mộ, Mộ Ngân Mâu, Bạch Thánh, Bạch Hiền, Cơ Vô Song, Vô Quả, Dịch Dương, Tô Tình Tuyết, Lý Chân Nhất.
Cường giả còn lại đều ở Đông Tần thế giới, hiện tại Vũ Thánh Đảo không có Tiên cảnh thế giới trợ giúp, tùy thời gặp phải Ma Môn tiến công, cái này cần phải đề phòng.
Tô Kính ngay cả Ưng Dương cùng Khuyển Thập Lang cũng không mang, Long Yên sức chiến đấu tăng vọt cũng ở lại Vũ Thánh Đảo. Mặt khác Tiêu Diêu Vương còn phái Phó Thanh Sơn qua, nếu có người mưu hại Lục Đạo Chân Quân của Tô Kính, Phó Thanh Sơn sẽ đại khai sát giới.
Thời điểm hết thảy thỏa đáng, người của Tô Kính đã cùng Lan Mộng Tình hội hợp. Mọi người cưỡi là Ám Dạ Song Long kỳ hạm của Tô Mộ, căn cứ tọa độ của Lan Mộng Tình, ở trong Tinh Không khoảng cách ngắn khiêu dược.
Tô Kính phát hiện, tuy cự ly khiêu dược này rất ngắn, lại tương đối nhiều lần. Trách không được Lan Mộng Tình kia ra rất nhiều ngọc thạch. Xem ra, những ngọc thạch kia, tối đa có thể cung cấp tiêu hao cho lần hành động này, không có bộ phận trở về.
Cái này cũng bình thường, song phương cộng đồng xuất lực, cũng không thể khiến Lan Mộng Tình toàn bộ đáp vào. Lan Mộng Tình coi như là tính toán rõ ràng, thời điểm đi, nếu không chỉnh lý tọa độ, tiêu hao sẽ rất lớn.
Đi tới đi lui tiêu hao, ở thời điểm đi, liền chiếm sáu thành, lúc trở về, tối đa chỉ bốn thành mà thôi.
Nếu như không có thu hoạch gì mà nói, nàng bồi còn nhiều hơn một chút. Đây là phóng thấp tư thái, có ý định lấy lòng. Tô Kính không quan tâm những ngọc thạch này, vì đối phó Vô Vọng Thiên, hắn là tiêu hết tích súc.
Lần này thám hiểm, còn phải vay mượn một ít ngọc thạch của hoàng gia.
Ở trong kỳ hạm, mọi người tự do ngồi trên mặt đất, phía trước là Tinh Không vô tận, bất kể khiêu dược như thế nào, cũng không cảm giác được chiến hạm có bất kỳ rung động.
Bên Lan Mộng Tình kia, xuất động hơn 20 người, bất quá Chân Tiên chỉ ba cái, Thiên Tiên năm vị, còn lại đều là Bán Tiên.
Thủ hạ của nàng đương nhiên có càng nhiều Tiên Nhân, chỉ là không có khả năng lấy ra toàn bộ, bên gia tộc kia, còn có sự tình cần tiến hành xử lý.
Trừ nàng và Lan Đình Tuyết, Tiên Nhân thứ ba không phải họ Lan, tên là Chúc Yên Hà, là một nữ tu. Tô Kính nhìn qua, là có thể phân biệt được, thực lực của Chúc Yên Hà này còn trên Lan Mộng Tình, thế nhưng nàng đối với Lan Mộng Tình lại cực kỳ tôn trọng, hầu như không nhớ thân phận của nàng là Chân Tiên, như là nửa nô bộc.
Bên Tô Kính nhân thủ khá nhiều, bất quá không có Thiên Tiên, tất cả đều là Chân Tiên cùng Bán Tiên. Thiên Tiên Tô Kính không muốn điều động, ở trong Kim Tiên phủ đệ, Thiên Tiên cùng Bán Tiên tác dụng không sai biệt lắm.
Thấy Lục Đạo Chân Quân cung cấp đội hình Chân Tiên cường đại, Lan Mộng Tình cũng tương đối thoả mãn. Đối phương thành ý cũng rất rõ ràng.
- Ta nghe nói, Vô Song huynh là đệ nhất cường giả của Lục Đạo Chân Quân?
Tuy Lan Đình Tuyết mất đi một Chân Tiên thủ hạ, nhưng đối với đám người Tô Kính, cũng không có địch ý rõ ràng gì. Nếu hắn hẹp hòi như vậy mà nói, cho dù là thân đệ đệ của Lan Mộng Tình, Lan Mộng Tình cũng sẽ không coi trọng hắn như vậy.
Trải qua Lan Mộng Tình khuyên, hiện tại Lan Đình Tuyết mờ mờ ảo ảo coi Lục Đạo Chân Quân trở thành minh hữu. Tính tình của Tô Kính, hắn cũng biết, chỉ cần ngươi không có cách nghĩ quá phận gì, hắn là sẽ không chủ động nhằm vào ngươi.
Trước kia ý nghĩ của mình không trọng yếu, lần này hợp tác, chính là một cơ hội.
Tương lai mình muốn làm Lan gia gia chủ, ngoại lực là phải mượn.
Lan Đình Tuyết nói, khiến Cơ Vô Song tương đối hưởng thụ, biểu tình của hắn cực kỳ bình thản, khách khí nói:
- Đó là khen nhầm, ta ở trong Lục Đạo Chân Quân, chỉ lấy cảnh giới mà tính, trước 10 cũng không có xếp hạng.
- Vô Song huynh quá khách khí, chiến dịch của ngài, ta đều lý giải qua, địch nhân không có người yếu, đổi lại là ta, sợ là đã sớm chết.
Lan Đình Tuyết tiếp tục thổi phồng, Cơ Vô Song lộ ra dáng tươi cười, không có phản bác.