- Ta cũng vậy.
Mộ Ngân Mâu nghe nói Tô Kính không cần hỗ trợ, thở phào nhẹ nhõm.
Nàng giống như Đường Hà, đều tổn thất rất lớn. Nếu như Tô Kính yêu cầu bọn họ xuất binh hỗ trợ, thì không thẻ chống đỡ nổ. Đối mặt với con xúc xắc vận mệnh, cho dù có thể thắng lợi, cũng không biết mình sẽ tổn thất bao nhiêu binh sĩ.
Tô Kính cho bọn họ cơ hội tạm thời rời khỏi. Nói như vậy, bọn họ sẽ nhường ra địa bàn đánh hạ ở trên đảo. Chỉ có điều, di tích Vũ Thánh còn có một phần của bọn họ.
Nói như vậy, Đường Hà và Mộ Ngân Mâu cũng không sao cả. Trên cái đảo này, thứ trọng yếu nhất là khác biệt. Một là đế quốc Thiên Thần nhận được tiên khí. Một người khác, chính là di tích Vũ Thánh.
Vị trí địa lý của Vũ Thánh Đảo cũng không được tốt lắm. Tô Kính xây dựng Thông Thiên Tháp, bọn họ ở trên cái đảo này kiếm tiền lời trường kỳ, chỉ sợ cũng sẽ không quá tốt. Cho dù không cho ra cái gì, phần lớn lợi ích vẫn sẽ bị Tô Kính lấy đi. Bởi vì Tô Kính tập trung quá nhiều vào trong đó. Bọn họ không so sánh được, cũng không dám đi so sánh với hắn.
Ai cũng không biết xây dựng Thông Thiên Tháp, có thể có kết quả Tô Kính dự tính hay không. Đường Hà và Mộ Ngân Mâu đều không phải là người thích đánh cược.
Bọn họ xác định, Tô Kính có thể thu được thắng lợi cuối cùng, nhưng sẽ thắng thảm.
Tô Kính thấy hai người đều lựa chọn khoanh tay đứng nhìn, có chút bất ngờ. Con xúc xắc vận mệnh rất khó thay đổi được kết cục sau cùng. Quá trình có quanh co thế nào đi nữa, thực lực của mình vẫn ở trên quân đội của đối phương.
Chẳng lẽ Vũ Thánh Đảo lại thật sự không chịu nổi sự hành hạ, khiến cho Đường Hà và Mộ Ngân Mâu đều mất đi hứng thú?
Lúc này, trong Vô Ưu Thành, công chúa Vô Ưu đang đùa với hài tử nàng vừa sinh. Hài tử này sinh ra rất tốt. Mặc dù không có yêu nghiệt đến mức có thể biết nói biết bước đi, nhưng cũng đặc biệt khỏe mạnh, cười khanh khách. Điều đó khiến cho công chúa Vô Ưu tương đối hài lòng.
Hài tử này sinh ra, gần như đã đạt tới gần cảnh giới kỳ Tiên Thiên, chỉ là không có bất kỳ lực lượng nào, cũng thiếu trí tuệ.
- Công chúa, người trong kinh thành đến.
Một nữ quan ác ma tiến lên bẩm báo.
- Không gặp.
- Là người của Chu Tước Cung, có thư tay của bệ hạ.
- Vậy... để người ta đưa qua. Ta không gặp sứ giả.
Công chúa Vô Ưu một lòng đặt ở trên người của hài tử. Nữ quan ác ma này cũng không dám nói gì, ra ngoài nhận thư, đuổi sứ giả đi.
- Ngươi xem giúp ta, sau đó nói lại với ta xem có chuyện gì.
Công chúa Vô Ưu nửa nằm ở trên giường, ngay cả thư cũng không muốn tự mình đi xem.
Nữ quan ác ma tuân mệnh, nhìn qua một lượt bức thư dài đến hơn mười trang giấy, sau đó mới nói với công chúa Vô Ưu, ở trong thư, hoàng đế nói những gì.
Công chúa Vô Ưu nghe tin tức của phụ thân, nhất thời lo lắng. Vẻ tươi cười vui sướng trên mặt liền biến mất.
Hoàng đế Khương Diễm hiện tại thương thế chưa lành, vẫn không thể nào rời được Chu Tước Cung. Nhưng Khương Diễm đã từ trong trạng thái bế quan đi ra ngoài, biết chuyện nhiếp chính vương Khương Dạ sớm phát động chiến tranh.
Hoàng đế và công chúa Vô Ưu nói chuyện, lại có liên quan tới Khương Dạ này.
Hóa ra Khương Dạ cũng không phải đơn thuần vì thu hoạch Thiên Đạo Thùy Thanh, mới nóng lòng phát động chiến tranh. Có tin tức tình báo rõ ràng cho thấy, quốc gia Tà Thần bên kia đã có một Tà Thần hạ xuống. Thực lực Tà Thần này hạ xuống bị áp chế nghiêm trọng. Nhưng theo thời gian, sớm hay muộn sẽ thành tồn tại cường đại nhất trên thế giới này.
Không phải Kim Đan Cửu Trọng không phải là đối thủ của thần linh. Chỉ là đối phương không quan tâm phá hủy thế giới này, Luyện Khí Sĩ cũng không dám.
Nhiếp chính vương Khương Dạ sớm phát động chiến tranh, chính là vì bóp chết Tà Thần hạ xuống ở dưới trạng thái suy yếu. Vấn đề là Khương Dạ không có nhắc tới chuyện này cùng bất kỳ kẻ nào. Mãi đến khi hoàng đế xuất quan, mới thông qua bí pháp biết được tin tức tình báo.
Ý tứ của hoàng đế, là lệnh cho Tô Kính tạm thời không nên trở thành người đầu tiên lên đất liền của đế quốc Tà Thần. Tà Thần này cụ thể ở chỗ nào, sớm hay muộn sẽ bị đội quân của chín gia tộc lớn đánh lên.
Lấy thực lực của Tô Kính, lập tức qua đối chiến với Tà Thần, gần như là hẳn phải chết không thể nghi ngờ.
Hiện tại công chúa Vô Ưu cũng không biết Tô Kính cụ thể đang ở nơi nào, làm sao có thể không nóng nảy. Nàng sau khi sinh suy yếu, không thể sử dụng đạo thuật khai thông với Tô Kính. Nàng lập tức phân phó nữ quan ác ma, phục chế một phần tin tức tình báo, phái người đi đưa cho Tô Kính.
Không quan tâm Tô Kính tới nơi nào, cũng phải làm cho bước chân của hắn dừng lại.
Lần này trong chín gia tộc lớn, gần như mỗi gia tộc đều xuất động một Kim Đan bát cấp, đủ để đối kháng với Tà Thần vừa hạ xuống. Nếu như Tô Kính liều lĩnh chém giết đoạt công lao, đó mới là bị chết oan uổng.
Công chúa Vô Ưu sốt ruột là vì chuyện này. Hoàng đế cũng không có cách nào tìm được vị trí của Tô Kính. điều này nói rõ địa phương Tô Kính ở lại, tương đối quỷ dị. Chỉ cần Tô Kính còn không có lên đất liền của đế quốc Tà Thần, không ở trong phạm vi ảnh hưởng của Tà Thần, lấy lực lượng của hoàng đế Kim Đan Cửu Trọng, chắc hẳn đều có thể liên lạc với hắn.
Công chúa Vô Ưu thậm chí cảm thấy, Tô Kính đã lên đất liền của quốc gia Tà Thần, đang cùng Tà Thần tác chiến.
Nghĩ tới đây, nàng gọi nữ quan ác ma lại, nói:
- Chuẩn bị long xa cho ta. Ta muốn đích thân đi. Không, lập tức tổ chức hạm đội rời bến. Ta muốn ở trong vòng mười lăm ngày, đến được Quỳnh Châu!
- Công chúa, không thể làm vậy được!
Nữ quan ác ma đang cầm trang phục công chúa Vô Ưu nhất thời sốt ruột. Huyết mạch của nàng đã tiến hóa, tương đương với một ác ma cường đại. Ở thế giới này, nàng cũng nắm giữ lực chiến đấu Kim Đan tứ trọng. Trở lại vực sâu, sợ rằng sẽ liên tiếp nâng cao mấy đẳng cấp.
Nếu như nàng ngăn cản công chúa Vô Ưu, công chúa Vô Ưu thật sự không có cách nào rời khỏi cung điện của nàng.
- Không được sao? Hiện tại ngay cả phụ thân cũng không có liên lạc được với Tô Kính. Ta không tự mình đi xem, sẽ không an lòng!
Công chúa Vô Ưu từ trên giường xuống, ôm hài tử, nổi giận đùng đùng nói.
Nàng cũng không biết, hoàng đế trọng thương, không liên lạc được với Tô Kính, nguyên nhân hoàn toàn là bởi vì con xúc xắc vận mệnh.