Nghĩ tới đây Cơ Vô Song lặng yên lui về phía sau, sau khi quay vào thần mộc hạm liền nói rõ tình huống nhìn thấy với Tô Kính.
Tô Kính trầm ngâm nói:
- Không bằng chúng ta đi vào huyệt động nhìn xem, nhìn xem mặt khác của nó là địa phương nào.
- Ca, quá nguy hiểm, trong đám ngư nhân cường giả như mây ah!
Tô Mộ lập tức ngăn cản.
- Hiện tại ta có gia chủ Tô gia cho ngọc bội có thể đánh chết một cường giả Kim Đan cửu trọng thì sợ cái gì, còn có bốn vạn thần binh, cho dù là cường giả Kim Đan bát trọng đến cũng sẽ bị vây giết chí tử. Lại nói còn có Cơ Vô Song đấy.
Cơ Vô Song vẻ mặt đau khổ nói:
- Ngài cũng đừng mạo hiểm, mỗi lần ngài đi mạo hiểm thì bản thân ta đều trọng thương.
- Không có chết đúng không?
Tô Kính nói:
- Ngươi đi theo sau ta, chẳng lẽ không có chỗ tốt?
Cơ Vô Song càng im lặng, nàng thật sự đạt được không ít chỗ tốt trong quá trình tu hành nhưng tất cả là liều mạng mới có được. Nếu như có thể thì nàng không muốn liều mạng như thế đâu.
- Phải đi xác định mới được, nếu như đằng sau huyệt là nhân vật nguy hiểm, chúng ta phải phong tỏa những huyệt động này. Nếu như không có thì chúng ta cứ giết huyệt động cho thống khoái, sau đó lại quay đầu đi tiêu diệt ngư nhân trên đảo.
- Được rồi.
Tô Mộ cũng đồng ý suy nghĩ của Tô Kính, hiện tại Tô Kính có hai đạo bùa hộ mệnh, hơn nữa còn có thông đạo đi thông tới Tiềm Long hạm và thần mộc hạm.
Tô Kính liếc mắt nhìn bên người, nói với Khuyển Thập Lang:
- Ngươi và Ưng Dương lưu lại, chuyện chỉ huy giao cho Ưng Dương.
- Ta nghe hắn?
- Đương nhiên, trừ phi ngươi có thể đánh thắng hắn, ta mới giao quyền chỉ huy cho ngươi.
- Vậy được rồi, ta lưu lại cũng không làm gì, không bằng đi theo thiếu gia tiến vào huyệt động kia xem sao.
- Hồ đồ, thực lực ngươi bây giờ không nên đi theo ta. Ta cũng không có tinh lực chiếu cố ngươi, Ngư Nhân đế quốc không phải nơi đùa giỡn.
Tô Kính trách cứ.
Khuyển Thập Lang cảm thấy thất vọng, trong nội tâm cũng có chút cảm giác ngăn trở nhưng hắn thật sự không cường đại bằng Ưng Dương, đi theo Tô Kính gặp địch nhân yếu còn khá tốt, gặp được cường giả thì hắn bằng vào vận khí.
Vấn đề là hắn không tin tưởng vào vận khí.
Thời diểm Khuyển Thập Lang gặp may mắn càng nhiều thì hắn càng lo lắng. Vạn nhất có lúc vận khí không chiếu cố hắn thì sao, hắn có thể thế nào? Cho nên Khuyển Thập Lang tu hành cũng không phải không cố gắng nhưng Ưng Dương có truyền thừa, tốc độ tu hành nhanh hơn hắn nhiều. Huyết mạch của hắn tốt hơn Ưng Dương nhưng vẫn không không đuổi kịp Ưng Dương.
Tô Kính lưu lại Ưng Dương và Khuyển Thập Lang, bản thân mình mang theo Tô Mộ, Cơ Vô Song, còn có Thiết Vô Dung cưỡi thần mộc hạm đi tới huyệt động bên cạnh, chờ đợi đội tàu trong huyệt động đi ra ngoài, lúc này mới thúc dục thần mộc hạm tiến vào trong huyệt động.
Ưng Dương chỉ huy mười đầu Tiềm Long hạm mai phục ở phía trước chờ Tô Kính đi ra. Nếu lúc đi ra gặp phỉa nguy hiểm, mười chiếc Tiềm Long hạm sẽ tiến hành trợ giúp.
Tô Kính lưu năm trăm ác ma nữ quan trong thần mộc hạm và một ngàn Bạch Hổ trọng kỵ. Hắn không mang binh lính bình thường, dù sao Bạch Hổ thần binh của hắn có số lượng khá lớn, cho dù gặp được đại quân địch nhân vẫn có thể chém giết
Bên người Cơ Vô Song còn mang theo mười Kim Đan do nàng bồi dưỡng, Thiết Vô Dung mang theo mười Vu sư đi theo. Những Vu sư này đều giúp nàng chiến đấu và phụ trợ phục hồi lực lượng.
Tô Mộ không mang theo người này, bên người nàng có chín khôi lỗi giấy. Chín khôi lỗi giấy thần sắc linh động.
Thần mộc hạm tiến nhanh về phía trước, trong huyệt động cũng không có bất cứ điểm tựa nào, lúc tiến xuống dưới hơn ba mươi dặm, lúc này thần mộc hạm mới điều chỉnh tư thái và cải biến thành trượt về phía trước.
Huyệt động có chiều sâu thật đáng sợ, phía trước còn không có ánh sáng.
Cũng may không có lối rẽ, lúc tiến lên thêm mười dặm, phía trước xuất hiện ánh sáng màu xanh nhạt chói mắt, thần mộc hạm lao ra khỏi huyệt động và trực tiếp tiến vào một tòa thành thị to lớn.
Khác với Tô Kính suy nghĩ, lối ra huyệt động chính là một quảng trường, trên quảng trường này có đại lượng thuyền kim loại, binh sĩ ngư nhân đứng đầy ở đó chờ tiến vào trong huyệt động. Thần mộc hạm có năng lực ẩn hình không giả nhưng có thể tránh né thần niệm luyện khí sĩ dò xét. Nếu dùng ánh mắt nhìn bình thường sẽ phát hiện thần mộc hạm.
Vừa mới tiến vào phạm vi thành thị Ngư Nhân đế quốc đã bị phát hiện. Tô Kính phiền muộn không thôi, đối phương kiến thiết thông đạo như thế không sợ người ta tiến vào sao?
Tô Kính hơi hối hận, hắn còn không sử dụng số Kim Đan khổng lồ kia luyện chế thành trang bị, nếu như có chuẩn bị đầy đủ hắn có thể đánh hạ thành thị này.
Chỉ sợ hiện tại phải sử dụng ngọc bội Tô gia rồi.
Nghĩ tới đây Tô Kính dứt khoát phát động công kích. Trên quảng trường này có hơn một ngàn chiếc thuyền kim loại, còn có mấy vạn binh sĩ ngư nhân. Tô Kính tiến công cũng không sợ không trúng mục tiêu.
Bản thân thần mộc hạm là chiến hạm chỉ huy, nó chỉ có một thủ đoạn công kích chính là kích quang phù văn pháo.
Ở trong nước, uy lực kích quang phù văn pháo hạ thấp có hạn nhưng phù hợp hơn Ma Tinh Pháo.
Cũng may năng lượng trong thần mộc hạm vô cùng sung túc, kích quang phù văn pháo cũng là tốt nhất, hạm thủ đều có sáu nòng đồng thời phát động công kích, từng đạo ánh sáng màu bạc chói mắt bắn trúng sáu thuyền kim loại.
Trên sáu thuyền kim loại bị bắn ra một lỗ thủng đường kính một trượng và xuyên qua thân thuyền.
Tô Kính lựa chọn vị trí không giống nhau, trong đó có hai thuyền kim loạii bị kích quang phù văn pháo bắn trúng mục tiêu phát sinh nổ tung, hiển nhiên bị bắn trúng hệ thống động lực.
Quy mô vụ nổ không lớn nhưng kỹ thuật của Ngư Nhân đế quốc không dưới Đông Tần đế quốc.
Tô Kính lập tức khởi động mười tám khẩu kích quang phù văn pháo bắt đầu xạ kích binh sĩ Ngư Nhân đế quốc. Sau đó hắn thả ra Bạch Hổ trọng kỵ, cộng thêm một vạn thần binh khôi lỗi tập kết bên ngoài thần mộc hạm, tùy ý tuyển phương hướng và triển khai công kích.
Bạch Hổ trọng kỵ không bị nước biển ảnh hưởng nhưng đám thần binh khôi lỗi lại không được. Mỗi Bạch Hổ trọng kỵ đều có thuộc tính cường đại, thần binh khôi lỗi lại giống như pháo hôi.