Lần này chỉ là tâm ma chi kiếp, Tô Kính trước kia ở chung với Tô Mộ và kiên nhẫn chuẩn bị, cuối cùng không có xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn, có thể vượt qua phong hỏa kiếp hay không?
Kiếp số hiện ra hoàn toàn cần nhờ lực lượng bản thân chống cự, lực lượng khác là vô dụng.
Tô Mộ có kiếp số Kim Đan nhị trọng đã tới, Tô Kính khẳng định còn không có đột phá Kim Đan. Muốn nói tư chất, tư chất của Tô Mộ còn tốt hơn người khác vô số lần, lần này huyết mạch mở ra, mẫu thân của nàng còn sót lại lực lượng cực mạnh không thể nghi ngờ.
Tô Kính đã có thể nhìn thấy trong thân thể Tô Mộ phát sinh biến hóa.
Trong cơ thể Tô Kính còn có một thần long đang thai nghén, xoay quanh trong đan điền khí hải, cũng phun phù văn ra ngoài. Bản thân Tô Mộ đã cảm giác không thấy, nàng đang trong quá trình tiến giai, nước chảy thành sông. Chỉ khi thành tựu Kim Đan nhất trọng, cho dù nàng tích lũy đầy đủ thâm hậu cũng cần thời gian ba ngày mới được.
Huống chi hai người rời khỏi chêến hạm, không có xác ngoài của chiến hạm che chở, sợ sẽ đưa tới đại yêu Kim Đan ngấp nghé. Đây chính là nguy cơ sinh tử.
Tô Kính nếm thử triệu hoán Ngõa Thiết Thú, gia hỏa này không có ở đây, cũng không biết chạy đi bao xa. Đáy biển có nguyên từ chi lực yếu ớt quấy nhiễu thần thức, Tô Kính lại không có nô dịch Ngõa Thiết Thí cho nên không có cách nào triệu hoán, nội tâm vô cùng lo lắng.
Trải qua như vậy huyết mạch trong gười sôi trào, thân thể Tô Mộ nóng bức như lửa, lúc này nói với Tô Kính:
- Không thể sai lầm!
Tô Mộ nói một câu không lớn nhưng nổ vang trong nội tâm Tô Kính, lúc này hắn vận chuyển Thuần Dương Động Tiên Chân Kinh điều trị chân khí hai người.
Thời điểm Ngõa Thiết Thú rời đi đã tất cả yêu thú cường đại bỏ chạy, hiện tại yêu thú trên biển yếu tới đáng thương, hơn hai ngày thời gian trôi qua, thần long trong người Tô Mộ đã biến mất không thấy gì nữa, Tô Kính bên này cũng tiến giai Trúc Cơ trung kỳ.
Cảnh giới tăng cao, thức hải của hắn lần đầu tiên khuếch trương một chút, tuy thức hải của hắn vốn lớn, lần khuếch trương này chỉ làm lục đạo thần giám càng hoàn thiện hơn trước, tốc độ hấp thu kiến thức trong thức hải nhanh hơn.
Đối với Tô Kính mà nói, lực lượng thần thức của hắn đầy đủ cường đại tiến giai Kim Đan.
Tô Mộ biết rõ ca ca vô sự, nội tâm cũng an tâm, hai người cẩn thận phân tích, trong người Tô Mộ đã ngưng kết một viên Kim Đan, lúc này mới tách ra.
Viên Kim Đan trong cơ thể Tô Mộ không có vị trí cố định, nhìn kỹ chỉ thấy hình chiếu lưu lại trong khí hải. Nếu hai người không phải tu luyện long xà chân khí, chỉ sợ còn tưởng rằng không có đấy.
Lần đầu tiên Tô Kính nhìn thấy Kim Đan của người khác, trong nội tâm đã có cảm ngộ, cơ duyên này trong vạn người khó có một. Cho dù là người thân cận cũng không cho phép người khác nhìn thấy Kim Đan của mình, đây chính là căn bản ân phận của luyện khí sĩ.
Bởi vì nếu bị người khác nhìn thấy thì hi vọng thành tiên vô vọng, trong đó nhân duyên dây dưa tới chết mới thôi. Bản thân Tô Kính và Tô Mộ tu luyện giống như một thể, căn bản tuy hai mà một, tương đương với Tô Kính đang nhìn Kim Đan của mình.
Đương nhiên Kim Đan của Tô Mộ khác với Kim Đan của nhân loại thuần túy, phía trên có hoa văn giống như lân phiến, hai mắt Tô Kín đã không cách nào xem thấu hình chiếu Kim Đan, cũng không tìm được bổn nguyên Kim Đan nằm ở nơi nào. Hắn có thể nhìn thấy một con thần long phun phù văn đều ngưng tụ trong kim đan, hình thành cái gọi là Kim Đan lĩnh vực.
Dùng Tô Mộ làm trung tâm, lĩnh vực có áp chế cũng bao phủ ba thước quanh người. Một khi phóng thích ra, Kim Đan lĩnh vực của Tô Mộ có thể bao phủ mười dặm.
Cũng không đúng, lĩnh vực Kim Đan nhất trọng chỉ có hai dặm mà thôi, đúng là kinh tài tuyệt diễm.
Đây là thiên phú huyết mạch của nàng tăng thêm, Tô Mộ cuối cùng không có hóa rồng, mà là dùng quy tắc Long tộc hình thành Kim Đan. Trong huyết mạch của nàng cũng phóng ra lực lượng quy tắc tương đương thiên địa này.
Tô Kính mừng rỡ, như vậy cho dù chỉ là Kim Đan nhất trọng thì Tô Mộ cũng có năng lực bảo hộ mình.
Tô Kính giành nhiều yêu đan như thế, còn có đan dược Nhân nhưng không bỏ ra dùng, hiện tại giữ lại cho Tô Mộ cũng vì hôm nay. Nếu Tô Mộ không phải nửa yêu, thân thể của nàng không chịu nổi giày vò như thế.
Tô Mộ lúc này cũng biết tâm ý của Tô Kính, không biết vì cái gì bỗng nhiên thẹn thùng, lôi kéo Tô Kính quay trở về trong Hải Nê Thu và mặc quần áo, phóng thích chân khí ngưng kết nước biển hóa thành một quả cầu trắng và vuốt ve trong tay.
- Đó là cái gì!
Tô Kính chỉ vào một đạo nước chảy màu đen, nước chảy này còn cách hơn mười dặm, nơi Hải Nê Thu neo lại là một vùng núi dưới biển, nhìn khắp nơi không có gì ngăn cản.
- Bất kể là cái gì, chạy mau!
Tô Mộ không chút do dự,điều khiển Hải Nê Thu, hai người phải thoát đi hướng khác.
Tô Kính biết rõ tốc độ của Hải Nê Thu, hải lưu màu đen càng chảy càng gần. Tô Kính hoảng sợ, bởi vì mấy lần chuyển hướng thì đối phương ở ngoài vài chục dặm đều có thể cảm ứng được.
Nội tâm hắn nghiêm túc, đây là đại yêu Kim Đan mấy trọng đấy.
- Ca, đây mới là kiếp số của ta, ta có huyết mạch Long tộc cho nên kiếp số lớn hơn người khác vài lần.
Sắc mặt Tô Mộ trắng bệch, hiện tại đuổi giết chính mình chính là đại yêu ít nhất ngoài Kim Đan lục trọng, thậm chí khả năng là Kim Đan thất trọng. Cho dù thả Yên Chi Long trong Long Xà Bát Cảnh Hồ ra ngoài còn không đủ cho người ta nuốt đấy.
Hải Nê Thu chấn động kịch liệt nhưng lại Tô Mộ lại chuyển hướng, hoàn toàn xung đột với chỉ lệnh của Tô Kính.
- Bên này!
Tô Mộ lo lắng mà nói:
- Ta dự cảm!
- Tốt, nghe ngươi.
Tô Kính nói.
Quyết định thật nhanh, cũng không hỏi vì cái gì, hai người dứt khoát buông lực
lượng thần thức ra, thúc dục trận pháp của Hải Nê Thu, tốc độ của chiếc thuyền càng lúc càng nhanh. Lúc này hải lưu màu đen kia cũng vững vàng ở cách đó hai mươi dặm.
Nghe rất xa nhưng cũng chỉ là mười vạn mét mà thôi. Ma Tinh Pháo mạnh nhất cũng có tầm bắn như thế vẫn có thể bảo trì uy lực. Đế quốc cũng không thiếu vũ khí tầm bắn xa như thế, chớ nói chi là yêu thú trên Kim Đan lục trọng, nếu chút khoảng cách này cho hainguowif Tô Kính chạy, không tới một phút hai người đã bị ăn rồi.