Không trách được đối phương không vội vàng tấn công. Hóa ra trong tay đối phương có loại vật này.
Tuy rằng Tô Kính đau đầu, nhưng đối với toàn bộ kế hoạch, lại không hề lo lắng. Chỉ có người yếu, mới có thể muốn sử dụng con xúc xắc vận mệnh, tới thay đổi số phận. Âm Dương gia cũng bởi vì bói toán dẫn đến bản thân phải diệt vong, không có lực xoay chuyển trời đất, lúc này mới khai thông tiên giới, làm ra một thứ nghịch thiên như thế.
Tô Kính thậm chí không hề động tâm. Năm đó Đạo Môn xuất động Địa Tiên, chưa từng nắm được cái xúc xắc này, hủy diệt nó. Mình coi như chiến thắng đại quân của đế quốc Thiên Thần, con xúc xắc vận mệnh này khẳng định cũng sẽ tự mình chạy thoát, sẽ không rơi vào trong tay Tô Kính.
- Ta gọi ngươi tới...
Tô Kính nhìn Tô Bình, chậm rãi nói:
- Là bởi vì ở trong một đại doanh bốn vạn người, trong số tất cả binh sĩ của ta, ngươi có trang bị tốt nhất, hệ thống phù văn trên khôi giáp đã không bị loại đạo thuật nguyền rủa ảnh hưởng. Con xúc xắc vận mệnh này đối với một đại doanh binh lực ngươi này, tạo thành hoang mang ít nhất.
- Chủ công, ta sẽ đích thân ra trận, mời cứ nói.
Tô Bình tương đối bình tĩnh trả lời. Hắn vốn đã có chút tuyệt vọng. Mhưng Tô Kính xuất hiện, khiến cho hắn nhận được một cơ hội, có được thành tựu như ngày hôm nay. Cho nên cho dù Tô Kính lệnh cho hắn đi chết, hắn cũng không có tiếc nuối. Đây chỉ là một ví dụ. Tô Kính cũng tương đối quý trọng duyên phận giữa hắn và Tô Bình, tuyệt đối không để cho hắn đi chịu chết.
- Không phải lệnh cho ngươi đi tới đó. Ta muốn ngươi đi đốc chiến. Mười vạn tù binh, chúng ta mới cải tạo trong thời gian không lâu. Bọn họ không có bao nhiêu trung thành đáng nói. Nếu như không thiết lập đội đôn đốc tác chiến, trái lại sẽ tạo thành ảnh hưởng bất lợi đối với cuộc chiến đấu của chúng ta.
Tô Bình trầm mặc một lát, nói:
- Vâng, chủ công, ta hiểu được.
Tô Kính lệnh cho hắn đi đôn đốc cuộc chiến. Đó là công tác rất tanh mùi máu. Một khi cuộc chiến đấu bắt đầu, những hàng binh này khẳng định có người lùi bước không tiến lên, hoặc là người lâm trận phản chiến. Điều Tô Bình phải làm, chính là giết chết tất cả những người này.
Đồng thời, hắn vẫn chịu trách nhiệm ghi chép lại những hàng binh chiến đấu anh dũng giết địch. Sau một trận chiến dịch này, trên cơ bản sẽ rời khỏi đội ngũ ban đầu, không tiếp tục bị xem là bia đỡ đạn, sẽ nghiêm túc huấn luyện. Đồng thời cũng bắt đầu suy nghĩ tìm kiếm một phần người nhà những hàng binh này, tiếp nhận đưa lên tới ở cùng một chỗ với bọn họ.
Đây là tiêu chuẩn trình tự ở đế quốc Đông Tần.
Loại hàng binh đời thứ hai này có thể chính thức gia nhập vào quân đội chủ lực của Đông Tần. Đời thứ ba, chỉ cần đủ ưu tú, có thể tiếp nhận vào bộ phận tương đối quan trọng.
Trong quá trình mở rộng của Đông Tần còn kèm theo chiếm đoạt, không có khả năng thật sự đơn giản giết địch. Trong quân quy của Tô Kính, hoàn toàn thừa kế một phần nội dung của đế quốc Đông Tần. Mặc dù là tư quân, chấp hành cũng có chút nghiêm túc. Đây là một nền tảng để bản thân Tô Kính lớn mạnh.
Từ trên điểm đó mà nói, Tô Kính giao nhiệm vụ cho Tô Bình, là tín nhiệm hắn.
Chỉ là đại tướng không thể lên võ đài giết địch, phải chấp hành loại nhiệm vụ đao phủ này n, đối Tô Bình mà nói, cũng không tính là thoả mãn. Chỉ có điều hắn cũng biết, trung quân của hắn vốn có tác dụng đầu tiên chính là bảo vệ xung quanh Tô Kính. Tác dụng thứ hai chính là tạm thời trợ giúp.
Nếu như Tô Kính không để cho hắn nhiệm vụ này, hắn chỉ có thể chờ sau khi kẻ địch tan tác, mới ở phía sau dẫn binh đánh lén.
Thấy Tô Bình phiền muộn, Tô Kính nói:
- Còn có một nhiệm vụ cho ngươi. Ta giao tất cả tám trăm nữ quan ác ma cuối cùng cho ngươi sử dụng. Trong đó có mười mấy người, thâm uyên chi hỏa đã tiến giai. Ngươi chú ý, bất kể là đội quân của kẻ địch nào, một khi phát ra lực lượng chiến đấu đặc biệt, ngươi lại dẫn dắt nữ quan ác ma xông lên. Không cầu ngươi trực tiếp xông vào trận. Ngươi cho nữ quan ác ma tạo ra cơ hội, sử dụng biển lửa ngăn cản đội quân này, cố gắng hết mức giảm xuống tổn thất của bản thân. Chỉ cần cuốn lấy bọn họ vượt quá một canh giờ, lại ghi nhớ cho ngươi một lần công lớn.
Lúc này Tô Bình mới vui vẻ. Nhiệm vụ này, cũng không dễ chấp hành. Bởi vì vị trí của thành thị mới có ba mặt có khả năng bị kẻ địch tấn công. Chỉ có một mặt dựa vào núi, kẻ địch tuyệt đối sẽ không tới. Nơi đó Luyện Kỳ Binh cũng không có cách nào bố trí. Không gian vừa xem liền hiểu ngay. Leo núi sau lại công thành, binh sĩ cũng mệt đến gần chết. Hơn nữa lại thêm lần lượt gặp qua công kích. Đó chính là được một mất mười.
Cho dù là như vậy, mình cũng phải chiếu cố hiện tượng kỳ lạ ở ba mặt trên tường thành.
Tô Kính an bài xong đội trung quân này, điều động tám trăm nữ quan ác ma qua. Số lượng nữ quan ác ma trong tay hắn đã chỉ còn lại có mười mấy. Sau hắn xuất chinh, nữ quan ác ma trong tay bản thân hắn và Tô Mộ tổn thất không nhỏ. Bây giờ còn có hơn tám trăm. Đó đều là bởi vì Tô Kính giúp đỡ nữ quan ác ma tiến giai, năng lực sinh tồn của những ác ma này gia tăng thật lớn, áp chế của thế giới này đối với bọn họ cũng nhỏ đi rất nhiều.
Hiện tại, Tô Kính biết, mình không khống chế được số lượng nữ quan ác ma quá nhiều. Đại khái hai ba nghìn là cực hạn. Nhiều hơn nữa nói, mình không thể giúp đỡ các nữ quan ác ma còn lại tiến giai, đồng thời khiến cho bọn họ dung nhập thế giới này.
Chờ tới thời điểm công chúa Vô Ưu tới, trong tay của ba người, theo thứ tự là một nghìn nữ quan ác ma. Sau đó sẽ không có cách nào tăng lên được nữa. Đó thoạt nhìn là một con số kinh khủng, Tô Kính lại biết, này chỉ có thể ở chiến tranh cục bộ trong có tác dụng.
Hoàng đế bệ hạ cũng không phải không thể cho mình mấy vạn nữ quan ác ma. Nhưng vì tốc độ mình bồi dưỡng nữ quan ác ma tương đối thong thả, lấy năm làm đơn vị. Một khi có số lượng lớn tổn thất, ít nhất trong vòng một năm là thời kỳ trống rỗng, không có cách nào thu được bổ sung. Chính mình nói thế nào, cũng không thể quá ỷ lại loại lực lượng này.