- Số lượng quân tinh nhuệ của bọn họ sẽ không kém nhiều với số lượng ở trong tay chúng ta. Thế nhưng chúng ta còn có một đội dự bị, một chi Địa Ngục quân đoàn tám vạn người, tùy thời đều có thể triệu hoán ra để quyết định thắng bại.
Nam tử có hai cái sừng này mỉm cười, nói với đám tướng quân nhân loại ở trước mặt:
- Lần này, quả thực địch nhân rất mạnh, các ngươi cứ cố hết sức là tốt rồi. Tiêu hao binh lính ta sẽ nói với quốc vương của các ngươi, rất nhanh sẽ bổ sung cho các ngươi. Về phần quân công ta không muốn, ta chỉ muốn linh hồn mà thôi.
- Các hạ, chúng ta sẽ làm hết sức!
Các tướng quân này vô cùng vui mừng, sứ giả Địa Ngục không ngờ lại tốt như vậy. Chưa từng yêu cầu tài vật phàm trần, ngay cả công lao cũng không cần lấy. Trừ việc thi thoảng sẽ ăn mấy linh hồn ra thì cũng không có gì là đáng sợ cả.
- Được rồi, đi làm cho tốt đi. Pháp sư của địch ta sẽ đối phó. Chiến trường cứ ở chỗ này là được rồi.
Nam tử này vỗ tay một cái vào trên không trung, một bản đồ giả thuyết xuất hiện, trên vị trí mà tay hắn chỉ chính là chiến trường mà Tô Kính vừa mới bố trí xong.
Ở nơi trên mảnh thổ địa này có chừng mười vạn gốc thực vật tầm thường sinh trưởng. Khí tức của bọn chúng dung hợp hoàn mỹ cùng với lực lượng lĩnh vực của địa ngục tam đảo, căn bản không nhìn ra được là yêu vật ngoại lai.
Nói cho cùng, lĩnh vực khổng lồ của Địa Ngục tam đảo không phải là do thần linh nào đó làm ra. Mà là dựa vào một lượng lớn núi lửa tạo ra động lực để vận chuyển trận pháp. Nếu không mà nói, uy lực sẽ không thể nào lớn tới mức khiến cho quân đội minh quân không có cách nào chống đỡ được. Ít nhất phải có quy mô năm ngàn người thì mới có thể đối kháng được lực lượng lĩnh vực cường hãn ở bên trên đảo.
Nguyên gia quân đã bắt đầu tiến vào chiến trường, tụ tập vào hai doanh, quy mô một vạn người. Số lượng còn lại, đại đa số bố trí doanh địa ở hậu phương. Đối phương có khả năng sẽ lập tức tấn công, cho nên bọn hắn chỉ cần chờ ở phía trước là được. Khi đó quân đội ở phía sau sẽ có thể lập tức tập kết hoàn tất.
Lúc này Tô Kính đã bố trí binh lực ở hai mặt phía nam, lại xuất động bốn vạn lão binh, tám vạn tân binh. Những quân đội này đều ẩn nấp, không có ý tứ phát động. Nếu như Nguyên gia quân bị thua thì hắn mới có thể vận dụng được những người này. Nếu như Nguyên gia quân thắng lợi, khi đó Tô Kính cũng sẽ không để cho những phục binh này đi làm chuyện gì. Nếu như địch nhân bỏ chạy thì cũng thôi đi. Dù sao cũng không trốn thoát được Địa Ngục tam đảo, sau này sẽ có rất nhiều thời gian để dọn dẹp.
Hắn gia tăng binh lực, Nguyên Thiên Y cũng nhìn vào trong mắt, cho nên người này lại âm thầm truyền lệnh, để cho doanh địa phía sau lại phân ra bốn vạn người đi tới. Hắn cũng không hy vọng Tô Kính ra tay giúp đỡ, nếu như có thể tự mình làm xong chuyện này, như vậy sẽ không có gì tốt hơn a.
Nhiều đội kỵ binh xuất hiện ở trên đường chân trời phía xa. Quân đoàn của Địa Ngục tam đảo đã điều chỉnh trận địa, đi thẳng về phía trước, một chi quân đội kỵ binh quy mô sáu ngàn người khổng lồ đang dùng tốc độ chậm rãi tới gần.
Ở phía sau chi kỵ binh này có quân đoàn hai vạn bộ binh đang không nhanh không chậm đi theo.
Đám kỵ binh sáu ngàn người kia, toàn bộ đều là hắc giáp trọng kỵ, kỵ sĩ ở trên lưng ngựa, tay cầm thương dài hơn một trượng, toàn thân được trang bị kim loại màu đen bao phủ. Ngay cả chiến mã cũng được bao bọc, giống như là kim loại được đúc thành một thể vậy.
Không có pháp thuật trợ giúp, những binh lính này căn bản sẽ không chống lại được nổi sức nặng như thế.
Tô Kính đang quan sát chiến trường, lúc này bỗng nhiên hắn lại nhận được tin tức của Thần Lâm.
Ở tin tức này nói về mặt đông của hải dương, nói đã xuất hiện một chi hạm đội, đang tới gần Địa Ngục tam đảo. Cờ hiệu của chi hạm đội này là tới từ hạm đội của Chu gia Dương châu.
Dương châu ở giữa Định Châu và Dực Châu, trong mâu thuẫn giữa Lý gia và Tô gia lại có khuynh nghiêng về phía Lý gia. Chỉ bất quá bản thân Chu gia cũng là thế lực tương đối khổng lồ, cũng không phải là thế lực phụ thuộc Lý gia.
Nếu như nói quan hệ giữa Tô gia và Lý gia là quan hệ đối địch, như vậy đối với Chu gia sẽ coi như là quan hệ lạnh lùng.
Những năm gần đây, Chu gia mới coi như lui tới nhiều hơn với Tô gia, cũng không còn hàng rào ngăn cách không rõ ràng như trước đây nữa. Trong khoảng thời gian ngắn Tô Kính quật khởi, lực lượng của bản thân Tiêu Dao Hầu cũng đã bành trướng hơn rất nhiều, cho nên tâm tư của Chu gia cũng đã nới lỏng. Đối kháng với Tô gia sẽ không có lợi, ngược lại còn khiến cho trong lúc mua vũ khí trang bị của Nguyên gia sẽ có giá tiền cao hơn rất nhiều.
Tô Kính bán đồ đạc cho bọn hắn, cũng đều là như thế. Trang bị của Luyện Khí ty Hoàng gia quá đắt cũng không nói, lại còn có hạn ngạch, không phải có thể mua một cách vô hạn. Trang bị của hoàng gia sẽ ưu tiên quân đội của hoàng gia, sau đó mới là quân đoàn đế quốc, cuối cùng mới là bán ra ngoài.
Sau khi chiến tranh khai hỏa, các gia tộc tự thân luyện khí cũng đã không thể nào thỏa mãn được nhu cầu của bản thân. Bởi vì có quá nhiều thứ cần phải mua. Nếu là như vẫn không tiếp tục qua lại với Tô gia mà nói, khi đó tổn thất của Chu gia sẽ sẽ tăng lên rất lớn.
Chẳng qua tuy rằng loại quan hệ này đã khôi phục, thế nhưng vẫn còn chưa tới trình độ bình thường gặp gỡ, mà người của Chu gia, trừ trưởng lão hạch tâm ra, đối với loại quan hệ này, đám người bên dưới cũng không thể lập tức thích ứng được. Cho nên giữa Chu gia và Tô gia vẫn còn có không ít mâu thuẫn.
Quy mô của hạm đội Chu gia so với Nguyên gia còn lớn hơn, chuyện này làm cho Tô Kính cũng có chút không vui.
Đây là hạm đội của cửu đại gia tộc, đang dần dần đẩy vào từ hướng tây, các nước ở Nam Hải tranh đoạt, đoán chừng đã qua giai đoạn gay cấn. Cũng đều đã chiếm cứ được khu vực nhất định của riêng phần mình. Những chuyện còn lại chẳng qua chỉ là vấn đề khuếch trương mà thôi. Cuối cùng sẽ tiêu diệt toàn bộ Nam Hải đảo quốc, biến thành lãnh thổ của đế quốc.