Mục lục
Hồng Liên Bảo Giám
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đường Hà liếc nhìn bầu trời một cái, trong lòng thầm thở dài. Lực lượng quân đội của Tô Kính, không ngờ còn cường hãn hơn so với mình tự mình dẫn binh đột kích. Chỉ là một đợt công kích, lực chống đỡ trên mặt đất đã trực tiếp bị suy yếu phân nửa.

Lần đầu tiên họng của hắn có chút khô chát, ở dưới tác dụng của phù văn truyền âm, phát động mệnh lệnh công kích đối với hạm đội của mình. Hắn có chừng hơn mười chiến hạm di chuyển trên không trung, cũng bay đến Ưng Dương Thành, tham dự công kích đối với mặt đất.

Dù thế nào, đám người Tô Kính cũng không nghĩ ra, Ưng Dương Thành này không ngờ thật sự dám sai phái tất cả cường giả Kim Đan đi ra, lưu lại nhiều binh sĩ hơn nữa, đối mặt với sự công kích điên cuồng của đế quốc Đông Tần, cũng không có lực xoay chuyển trời đất.

Rất nhiều bộ binh từ bờ biển vọt vào thành phố, sử dụng cung nỏ tùy thân dọn dẹp ra rất nhiều khu vực bỏ trống. Bộ binh trang bị nặng lại hộ vệ cung tiễn thủ, chờ chiến xa đến.

Đường Hà trực tiếp lên chiến trường, ném vào tất cả bốn Đại Tiễn Sư của hắn, khiến cho tất cả sự chống trả của kẻ địch, đều tan rã. Nếu như không có Kim Đan cường hãn, tới chém giết bốn Đại Tiễn Sư này, chỉ cần số lượng cung tiễn cũng đủ. Bốn Đại Tiễn Sư này có thể chỉ huy hơn tám vạn cung tiễn thủ, chiến đấu không ngừng trong hơn bốn canh giờ.

Đường Hà biến hóa cực nhanh. Sự biến hóa này, khiến cho hắn giảm bớt rất nhiều tổn thất không cần thiết.

Kẻ địch thật sự không có Kim Đan ở trong thành. Những Đại Tiễn Sư này tuyệt đối an toàn. Luyện Khí Sĩ cảnh giới Trúc Cơ bình thường, căn bản không có cách nào tới gần Đại Tiễn Sư.

Gần như chỉ sau mười năm phút, quân đội của Tô Kính với thế như chẻ tre, vượt qua bốn tường thành. Hai Đại Tiễn Sư áp trận. Tô Kính chỉ trong một hơi thở phái ra hai trăm nữ quan ác ma, sử dụng lửa vực sâu hỏa thiêu chết không biết bao nhiêu kẻ địch.

Năng lực lửa vực sâu phóng ra có hạn. Nhưng chỉ cần trách ra bộ phận cứng rắn nhất của kẻ địch, còn lại chính là công tác của các binh lính.

Từng cửa thành bị mở ra từ bên trong. Chiến xa của Tô Kính vọt vào bên trong thành, lao thẳng đến phủ thành chủ.

Phủ thành chủ ở trung tâm thành phố. Dọc đường đi, Tô Kính ở dưới sự hộ vệ của tám Kim Đan, là người thứ hai đến phủ thành chủ. Đường Hà là người đến đầu tiên.

- Ngươi thật đúng là nhanh!

Tô Kính từ phía xa nhìn thấy được bay Đường Hà lơ lửng trên không trung, không nhịn được mở miệng nói.

Mình ở trên đất bằng nhặt được tiện nghi, dọc đường đi lực ngăn cản cực ít. Đối phương là tấn công ở trên biển, phải lên đất liền tác chiến, không ngờ còn nhanh hơn mình.

- Là thời gian hái quả, đương nhiên phải chăm chỉ một chút mới được. Mộ Ngân Mâu đi dọn dẹp chiến trường. xung quanh phủ thành chủ không có quá nhiều kẻ địch, đều sẽ bị nàng ngăn lại. Không quan tâm là cái gì, đều có một phần của nàng.

- Đồng ý. Muội muội ta cũng ngăn cản hai đường viện quân nam bắc. Cũng có một phần của nàng.

- Đó là tất nhiên.

Đường Hà bất đắc dĩ trả lời. Đây là đạo lý trước đó hắn đã hiểu rõ. Chỉ là hắn cũng không đủ binh lực để chia ra. Sớm biết rằng Ưng Dương Thành là một cái thùng rỗng, chính mình nói cái gì cũng phải tranh thủ một chỗ thành nhỏ.

Phải biết rằng, bản thân Ưng Dương Thành xây dựng thành phố phòng thủ cũng không tệ. Thậm chí so với phần lớn thành phố đế quốc Đông Tần còn tốt hơn. Chỉ là trong thành này không có cường giả. Đối mặt với ba đường quân đội công kích của mình, chẳng khác nào đang nhận ngược.

Đây căn bản cũng không phải là chiến tranh, mà là cường giả khi dễ đối với người yếu.

Đường Hà nghĩ như vậy, là bởi vì hắn không thấy được những mũi tên Binh Gia Địa Long. Bên trong thành vẫn có không ít kho vũ khí, bên trong chứa loại trang bị này. Ngay cả trong tay quân canh giữ, cũng có số lượng không ít.

Chỉ là tấn công đột ngột, loại lợi khí này, bình thường cũng sẽ không phân phát xuống, đều được thống nhất bảo quản ở trong binh doanh các nơi. Công kích trong không trung, đưa lên hỏa diễm, phân cách thành phố, không có cách nào hỗ trợ lẫn nhau. Ai cũng không biết có chuyện gì xảy ra, tình hình chiến đấu như thế nào. Hơn nữa hắn dùng bốn Đại Tiễn Sư áp chế kẻ địch, có vài gia hỏa nắm giữ loại cung nỏ này, cũng bị ưu tiên bắn chết.

Binh lực của hai người hợp lại một chỗ. Tô Kính chỉ dẫn theo chưa đầy một nghìn người. Nhưng phía Đường Hà lại có hơn ba ngàn người đều tới đây. Muốn tấn công phủ thành chủ, nếu như đối phương không phải là Kim Đan, vẫn là nghiền ép.

Thời điểm bọn họ đang muốn ra mệnh lệnh cho chiến xa công kích, cửa lớn của phủ thành chủ đang đóng chặt, bỗng nhiên mở ra. Từ trong cửa lớn, một nam tử trung niên đi ra. Hắn thân mặc áo bào trắng, hai tay giơ một đại ấn.

Trên gương mặt nam tử này vốn phần nho nhã, có chút trầm lặng. Hắn giơ cao đại ấn nói:

- Không quan tâm các ngươi là ai, ta đầu hàng. Hi vọng để cho người nhà của ta sống sót.

Tô Kính và Đường Hà không hề nói gì. Nam tử kia ngây ra một lúc, nói:

- Ta là thành chủ Ưng Dương Thành, trưởng lão thứ sáu của gia tộc Cổ thị. Gia tộc Cổ thị, cũng nguyện ý đầu hàng các ngươi.

Đường Hà liếc mắt nhìn Tô Kính một cái. Tô Kính muốn lắc đầu, bỗng nhiên liền nghĩ tới sự tuyệt vọng này của ba nghìn kỵ binh xung phong, ở thời điểm sinh lộ sau người bị đoạn tuyệt.

Vũ Thánh Đảo căn bản không phải mục đích của chính mình. Mục đích của chính mình là thành tiên.

Cho dù quay đầu lại hắn lại làm phản, chỉ cần mình có thể lấy được thế giới Tiên Cảnh, đều không thể có vấn đề gì. Có thể chuyển vận cho mình Ưng Thú mười năm, mình đã có thể thỏa mãn.

Lợi dụng người địa phương tới chiếm lĩnh bình nguyên lớn này. Trong thời gian ngắn nhất, sẽ thu được tiền lời. Không cần phải thanh lý, không cần lại tìm kiếm công nhân nuôi dưỡng Ưng Thú.

Xét về lâu dài có thể thấy, lưu lại gia tộc Cổ thị không có vấn đề gì, có phiêu cơ bị phản bội. Nhưng xét về ngắn hạn, vật mình cần, lập tức có thể tới tay. Đây mới là chuyện trọng yếu nhất.

Tô Kính sử dụng giọng thương lượng, nhìn Đường Hà nói:

- Đường huynh, ta cảm thấy, chưa chắc đã phải đuổi tận giết tuyệt.

Đường Hà gật đầu nói:

- Nhưng, luôn có người phải chết.

- Ta cảm thấy, không phải là thành chủ.

Tô Kính bổ sung.

- Ừ, không thức thời, dứt khoát giết chết. Chịu đầu hàng, đều lưu lại một cái mạng.

Đường Hà nói rất nhẹ nhàng. Tô Kính lại biết, một gia tộc khổng lổ, lấy thủ đoạn Binh Gia tu luyện mở rộng gia tộc, nhất định sẽ có rất nhiều người phản đối đầu hàng. Đường Hà nói như vậy, là muốn hạ thủ dọn dẹp.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK