Gần mười vạn mũi phù tiễn trung cấp dùng ở trên chiến trường, diệt sát số lượng quân địch ngang hàng cũng là chuyện có khả năng.
- Toàn quân nghỉ ngơi ba ngày, các ngươi, đi nghiên cứu đại trận này một chút. Mặt khác liên lạc với Đường Hà, tại sao ở trong tình báo lại không có tin tức về đại trận này.
Sau khi Tô Mộ hạ lệnh lại thông báo cho mọi người ra khỏi doanh trướng, nàng một mình nằm ở trên cái ghế khổng lồ nghỉ ngơi.
Sauk hi Đường Hà nhận được tin tức cua Tô Mộ, hắn dở khóc dở cười. Tình báo mà hắn nhận được cũng từ nhiều vị trí khác nhau. Thành thị này, người của hắn chỉ có thể thẩm thấu vào trong binh sĩ mấy tầng chót nhất, cho nên căn bản không có được tin tức về biện pháp giải trừ loại trận pháp đẳng cấp chiến lược này. Có khả năng đây là lần đầu tiên địch nhân mở ra trận pháp này, ít nhất đối với binh lính bình thường mà nói, thời gian phục vụ của bọn họ chỉ có mười mấy năm, mà lần trước mở ra trận pháp này, chỉ sợ cũng là mấy trăm năm trước a.
Khởi nguồn của Hắc Mạn đế quốc là chuyện mấy ngàn năm trước, lúc ấy Hắc Mạn đế quốc căn bản còn chưa tồn tại. Khi đó Hắc Man bá tước mang theo hơn hai vạn người, không ngừng chinh chiến, trải qua trăm năm mới có thể khuếch trương tới trình độ bằng một phần ba Hắc Mạn đế quốc bây giờ. Sau đó Hắc Man bá tước thờ phụng Võ Thần, gia tộc cũng lớn mạnh lên, mới lại tiếp tục khuếch trương ra chung quanh.
Khi đó đã là tôn tử của Hắc Man bá tước trông coi gia tộc, mà năm tòa thành thị trước mắt này đều có hơn ngàn năm lịch sử. Cho nên loại đại trận này, chỉ sợ cũng đã thiết kế từ trước.
Nếu như không phải là cao tầng của Vũ Thần Điện thì cũng không biết được loại chuyện này.
Tô Mộ nghỉ ngơi và hồi phục, Tô Kính cũng rất là vui vẻ. Bởi vì trạng thái hiện tại của Tô Mộ rất tốt, không nóng không vội. Nếu như nàng cường công mà nói, như vậy cũng không phải là không đánh hạ được thành thị số năm này, chỉ là không cần thiết mà thôi.
Kế hoạch hiện tại của Minh quân cũng không phải là nhất định phải đánh hạ được thành thị số năm. Mà là phải dẫn động lực lượng trong bốn tòa thành thị khác, sau đó mới lại quyết định rốt cuộc nên công chiếm tòa thành thị nào trước. Nếu như địch nhân không có bất kỳ biến động gì mà nói, đương nhiên bọn họ sẽ phải đánh thành thị số năm trước. Nếu như địch nhân tấn công Thải thạch thành của hắn, như vậy nhất định sẽ có một thành thị xuất hiện sơ hở. Khi đó, chiến lược cũng sẽ biến đổi. Có lẽ sẽ để cho một mình Tô Mộ kiềm chế hai tòa thành thị, sau đó đại quân chủ lực của Tô Kính đi tấn công thành thị có sơ hở kia.
Loại chiến dịch quy mô lớn như vậy phải dựa theo quy củ, nếu không căn bản đừng nghĩ tới việc thắng lợi. Mà coi như có thể thắng lợi thì cũng là bởi vì thực lực vượt xa đối thủ, mà bên đối thủ lại không ngừng phạm phải sai lầm cho nên mới bị thua.
Tô Mộ thật sự cũng không nóng nảy, nhưng mà cũng không cần phải thực sự nghỉ ngơi ba ngày mà không làm gì. Ít nhất Lôi Điểu hạm ở trên bầu trời vẫn đang không ngừng dùng vũ khí quấy rầy thành thị số năm bên dưới.
Đây là thủ đoạn mà minh quân thường xuyên sử dụng. Lực sát thương của Kích Quang phù văn pháo không được mạnh mẽ, thế nhưng năng lực điều tra, năng lực chỉ dẫn quả thực là hoàn mỹ vô cùng.
Tô Kính bán nhiều vũ khí như vậy, mà Kích Quang phù văn pháo là thứ bán ra nhiều nhất, cũng không phải là không có đạo lý. Lúc trước hắn không có nghèo chết mà nhịn được tới đây là bởi vì có hơn phân nửa công lao của Kích Quang phù văn pháo.
Loại vũ khí này, hắn không cho bất luận kẻ nào phỏng chế, hơn nữa cũng rất khó để phỏng chế ra được. Bởi vì thứ này căn bản là do Cơ Vô Song nghiên cứu ra, mà suy nghĩ nghiên cứu của Cơ Vô Song lại không giống như quy tắc trong thế giới này. Sau đó Tô Kính mới cải tạo một chút, khi đó cũng phải tham thảo suy nghĩ của Cơ Vô Song rất nhiều. Nếu như không có Cơ Vô Song trợ giúp, muốn tự mình sáng tạo ra thứ đồ chơi này, khó khăn cơ hồ so với việc chế tạo ra Phù Không chiến hạm còn lớn hơn rất nhiều.
Kích Quang phù văn pháo công kích toàn bộ các phương vị của thành thị số năm, cơ hồ là cách mỗi một mét đều có một lần công kích. Bởi vì là công kích thất cấp cho nên tiêu hao nhỏ nhất, cũng không có hiệu quả sát thương gì cả. Cho nên minh quân cũng hoàn toàn không cần phải để ý.
Kết quả của công kích chính là các luyện khí sĩ nhóm đạt được vô số chi tiết, dùng để phân tích bố cục, năng lực phòng ngự, năng lực phản ứng của đại trận bên đối phương
Thời gian ba ngày này, mặc dù Tô Mộ không có được bản vẽ của tường sắt đại trận, thế nhưng cũng đã khảo nghiệm ra được phương thức vận hành của tường sắt đại trận.
Đối với Kích Quang phù văn pháo, tường sắt đại trận có hiệu quả làm suy yếu đi hai thành lực công kích. Nhưng mà đối với phù tiễn mà nói, tường sắt đại trận lại cơ hồ không có tác dụng làm suy yếu lực lượng.
Tô Mộ đã xác định được, trận pháp này là Thần Thuật đại trận nguyên bản, đến từ Võ Thần.
Loại trận pháp này, nếu như là đối phó với những quốc gia khác trong Tà Thần quốc độ, sẽ rất là hữu hiệu. Chỉ là nếu như đối phó với quân đội của Đông Tần thì hiệu quả sẽ kém hơn nhiều. Phù tiễn cao cấp không bị hạn chế, tên bình thường cũng sẽ không bị hạn chế, cho nên đối phương căn bản không có lựa chọn phòng ngự được.
Có một chuyện tương đối phiền toái chính là, Ma Tinh Pháo lại phải chịu suy yếu tương đối lớn, đạt đến ba thành.
Cũng may Tô Mộ đã mang đến Phù Không chiến hạm, bên trên đã đổi thành Tiểu Ngũ Hành pháo. Lựa chọn ban đầu của Tô Kính rất đúng, dùng vũ khí đạo thuật để chiến đấu, so với kỹ thuật mà địch nhân dùng còn mạnh hơn rất nhiều.
Tiểu Ngũ Hành pháo còn chưa có bắn qua một lần nào, bất quá từ việc thử bắn ra Ngũ Hành tiễn cũng đã nói rõ. Nếu như sử dụng Tiểu Ngũ Hành pháo mà nói, trình độ uy lực hạ thấp sẽ không vượt qua được nửa thành.