Tô Kính mở tinh đồ, hắn bảo Vô Ưu công chúa nhìn tinh vực của khế ước giả. Ba mươi ba hành tinh, sáu tòa thành thị khổng lồ, vô số phi thuyền của khế ước giả vãng lai. Giữa tinh vực và gần với hàng tinh hình như có trùng động nhưng việc này không khoa học.
- Ngươi nói về sau sẽ không độc lai độc vãng.
Vô Ưu công chúa nhìn chằm chằm vào Tô Kính, Tô Kính lặng đi, nói:
- Không phải đi chiến đấu, xem trước một chút có thể trà trộn vào hay không.
- Trà trộn không được, chúng ta có hệ thống Côn Luân hệ có thể trà trộn vào không?
- Không thể.
- Chính là như thế, trong vũ trụ của chúng ta, ai dám đi vào thì chết ai, hiểu chưa?
Tô Kính xấu hổ, rốt cuộc đúng là con gái Khương Diễm. Khí phách không nhỏ mà. Chính mình còn không thích ứng thân phận? Vẫn có kiếp số xuất hiện hay sao? Bất kể là cái gì, Vô Ưu suy nghĩ là bình thường, mình suy nghĩ không bình thường.
- Như vậy rất tốt, chúng ta đi qua, nơi này có khế ước giả thần cấp, hình chiếu cảnh giới Kim Tiên của ta còn bị chém giết, cũng nên mang theo các đệ tử đi lịch luyện.
- Không có gì cả, những đệ tử của ta đều đi Tây Tần tinh vực thử thời vận.
- Vậy thì tốt, chúng ta đi thôi.
Tô Kính chào hỏi cung chủ còn lại, hắn và Vô Ưu công chúa điều khiển Ngân Hà hào đi thẳng tới tinh vực nhỏ có hang ổ của khế ước giả.
Ngân Hà hào được Thần Lâm thiết kế lần nữa, gia tăng hạch tâm chiến hạm kiểu mới, vũ khí vẫn là Long Xà Ngũ Lôi Tiên Ky, có thể chở hai mươi vạn binh sĩ. Chung quanh Ngân Hà số hào chỉ dùng liệt thiên hạm bảo hộ, đều là chiến hạm lớn kiểu mới, bản thân Ngân Hà hào có thể có thể cung cấp lực lượng tinh thần ba ngàn tiên xích.
Nó chỉ là hạm đội nhỏ, thần mộc chiếm nửa số đơn vị, thêm nữa tinh không chiến giáp có thể quan sát địch nhân trong phạm vi mấy trăm vạn dặm.
Đây chỉ là để phòng bất trắc, trên thực tế sau khi có hạm đội kiểu mới. Trong thần mộc hạm còn lắp đặt thêm hoàn cảnh, hoặc là vị diện dùng quan sát chiến đấu. Khoảng cách ba ngàn tiên xích đều có chiến hạm chủ lực quan sát.
Thần mộc hạm biến thành vũ khí cận chiến, chi hạm đội của Tô Kính không quy phạm, lần này đến đây là nhờ vào nhân lực khiêu chiến tất cả khế ước giả trong tinh vực.
Số lượng quân đội không đủ nhìn, tất cả được trang bị Long Xà Ngũ Lôi Tiên Ky do Tô Kính luyện chế.
Ngân Hà hào cực lớn nhảy qua không gian, phía sau hạm đội là tám chiếc liệt thiên thần hoàng hạm đen kịt. Trong vũ trụ, đại bộ phận khu vực là không có tinh thể. Trong tinh vực đại bộ phận tinh thể không có sự sống. Tiên nhân chạy đi cần nhờ vào hạm đội, hơn nữa còn có thể tu hành.
Nếu không cho dù với tâm tính của tiên nhân, bọn họ phiêu lưu trong vũ trụ quá lâu cũng bị ảnh hưởng.
Bởi vì sẽ bị vũ trụ đồng hóa, hoặc là nói tinh thần kiếp. Rất nhiều tiên nhân chiến hạm cổ kính, bố trí theo bộ dạng lâu thuyền của phàm nhân. Tiên nhân ở trên đó yến ẩm mua vui cũng vì đối kháng cô hàn của vũ trụ.
Vô Ưu công chúa và Tô Kính đặt hai cái ghế dựa trên bong thuyền, lúc này nằm lên, cũng không có tu hành, thuận miệng nói chuyện phiếm. Bàn đầu chỉ nói một ít chuyện tu hành, về sau Tô Kính không nhịn được dò hỏi:
- Phụ thân ngươi lúc nào mới có thể đi ra?
- Ngươi rất gấp?
Vô Ưu công chúa hỏi lại.
- Đúng, chẳng lẽ ngươi không vội?
- Đương nhiên không vội, hắn gặp nguy hiểm thì ta sẽ có cảm giác, đã không có nguy hiểm thì sốt ruột có ý nghĩa gì?
Tô Kính nói:
- Nếu bệ hạ quay về, rất nhiều chuyện trở nên đơn giản. Hắn là tiên nhân mạnh nhất thế giới Thần Châu, ta đoán hiện tại cũng là Tiên Đế rồi.
- Nếu hắn trở lại, thủ hạ sẽ có một đống vô thượng Đại La Kim Tiên, thế nhưng mà chuyện trong vũ trụ không thể dựa vào hắn xử lý, chúng ta cũng không thể xử lý hay sao?
- Ta hơi mệt chút.
Bờ môi Vô Ưu công chúa hơi động, cũng không nói đùa với Tô Kính:
- Kiếp số hàng lâm mà thôi, tiên nhân tinh lực dồi dào, tâm chí kiên cường, sẽ không mệt mỏi
- Ta biết rõ, nếu bệ hạ trở lại làm người ta chờ mong.
- Ah, ngươi xem trước mặt.
Vô Ưu công chúa cũng không có đứng dậy, lúc này dùng tay chỉ một hướng, nàng chỉ vào khu vực bên phải, Tô Kính chú ý tới, đồ vật trong tay của nàng là vũ khí hình súng dài hai thước, nhìn nó chẳng khác gì súng kíp trên địa cầu.
Khu vực nàng chỉ có một đạo đám hỏa diễm quét ngang tinh không.
- Là lưu hỏa.
Tô Kính không rõ, vì cái gì Vô Ưu công chúa vui vẻ như vậy. Thứ này nằm ở giữa thiên thể và tính mạng, đã có ý thức đơn giản, dựa cách nói của địa cầu là người máy silic.
Quá trình tính mạng của thứ này là thiêu đốt mình chiếu sáng người khác. Số lượng quần cư khổng lồ, là vật tại vũ trụ khoa học kỹ thuật không phát đạt mới có, có tiên nhân phỏng đoán, loại vật này tồn tại có khả năng quan hệ với pháp tắc vũ trụ.
- Khi còn bé phụ thân đã từng đồng ý qua, dùng thứ này làm một bộ xiêm y cho ta, ta thích màu đỏ, về sau hắn quên. Ta lại học tập Liệt Dương Thần Hoàng Thư, không muốn lưu hỏa cũng có thể đốt.
- Có khả năng ngươi thành thục quá sớm.
Tô Kính nói.
- Đúng thế, khi đó ta không đến hai tuổi, phụ thân cho rằng ta không nhớ.
- Vì cái gì không nói ra?
- Không phải chuyện gì đều muốn có, ta nhớ được hắn đã đồng ý với ta là đủ. Hắn có nhiều chuyện như vậy, còn có thời gian hống ta vui vẻ, có làm hay không đã không trọng yếu.
Tô Kính nhớ tới Tô Nguyên, chính mình gần như không có quan tâm tới đứa nhỏ này. Ít nhất sau khi mình thành tiên trao đổi càng ít.
- Rất bình thường, cảm tình tiên nhân.
Vô Ưu công chúa biết rõ Tô Kính đang suy nghĩ gì.
- Không bình thường, hiện tại ta lại nhớ nhi tử.
Tô Kính ngồi thẳng, thần sắc của hắn không hề thả lỏng.
Con đường hỏa diễm biến mất không còn, vũ trụ rét lạnh cô tịch lại xuất hiện nhét đầy nội tâm của người khác.
- Cảm giác được không, những lưu hỏa này đang chạy trốn.
- Trốn?
Tô Kính không quá tin tưởng, thứ này không có giá trị gì, chỉ có đẹp mắt mà thôi. Không chỉ có không có giá trị, còn không có dinh dưỡng. Đúng thế, đẹp mắt là với nhân loại mà thôi, sinh vật ngoài nhân loại chưa chắc đã thích chúng.
Thứ này chỉ dùng lừa gạt tiểu hài tử, vì chúng không có giá trị mới có thể sống sót. Rất nhiều sinh vật có giá trị có cường đại hơn nữa cũng tuyệt chủng.