Mục lục
Hồng Liên Bảo Giám
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Phía bên hắn ngược lại không giống như là quân doanh, quả thực muốn thành nhà tù hơn.

Bóng đêm sâu thăm thẳm. Phó soái này buồn chán ngồi uống rượu. Bên cạnh chỉ là mấy người hầu cận hộ vệ. Một mư thần từ nhỏ phụng dưỡng hắn, ngồi đối diện, cùng hắn nói.

- Phạm tiên sinh, ngươi nói xem, lần này đại quân của đế quốc đến, xuất sư bất lợi. Nguyên soái bên kia, sẽ có trừng phạt gì hay không?

- Phó soái, chuyện này không dễ nói đâu. Nếu như chiến thắng, đương nhiên sẽ có trừng phạt. Nhưng chiến bại, chắc hẳn sẽ không giải quyết được gì.

- Vì sao?

- Bởi vì đánh bại, đế quốc không có khả năng cầu hoà, chỉ biết tăng số đội quân, sử dụng lực lượng cường đại hơn, phá hủy kẻ địch. Nói như vậy, còn cần một người nguyên soái khác ra tay. Nếu như Tưởng nguyên soái bên kia bị phạt, thậm chí chém đầu, lần sau ai còn dám dẫn binh xuất chinh. Nhưng chiến thắng kẻ địch, Tưởng nguyên soái lại không cần dùng tới nữa. Sai lầm hao binh tổn tướng trước đó, chung quy phải lấy ra. Nếu không, hoàng đế không có gì tốt để phong thưởng, lẽ nào đem tiên khí cho Tưởng nguyên soái hay sao?

- Đúng rồi, nếu là thắng, ta cũng sẽ phải chịu liên lụy.

Phó soái này thở dài nói.

Hắn cũng không ngốc. Nếu như Tưởng nguyên soái bị buộc tội, hắn làm sao có thể thoát thân. Cuối cùng cũng sẽ bị dính líu vào. Cho dù hắn có gì làm gì sai, cũng chạy không thoát được kiếp số.

- Ta còn thật hy vọng, lần này...

Hắn không có nói tiếp. Bởi vì trong đại doanh, một tiếng nổ nặng nề chợt vang lên. Sóng khí nhào tới, ném doanh trướng chủ soái của hắn bay ra ngoài. Trên người phó soái, lĩnh vực Kim Đan màu xanh nhạt được mở ra, che cho Phạm tiên sinh kia.

Thần sắc của phó soái vẫn như thường. Theo lĩnh vực Kim Đan triển khai, hắn quát một tiếng:

- Kẻ địch còn ở xa. Các bộ bày trận nghênh đón kẻ địch!

Ầm!

Đại pháo ngũ hành thứ hai lại công kích. Lần này, vẫn không có đánh trúng vị trí của phó soái. Chỉ có điều không có doanh trướng, phó soái có thể thấy rõ ràng, sau doanh của mình, một chỗ nhà kho vật tư đã hoàn toàn bị bắn cho ngay cả hình bóng cũng không thấy được. Trong phạm vi hơn một dặm, tất cả doanh trướng đều biến mất.

Hai lần công kích, phía bên mình chí ít tạo thành tổn thất gần năm vạn người. Hơn nữa tổn thất này, là hoàn toàn tử vong.

Vũ khí khủng khiếp như vậy, nếu như kẻ địch có mười cái, như vậy cuộc chiến tranh này cũng không cần đánh nữa.

Hắn nhưng không biết, đại pháo ngũ hành của Tô Kính sử dụng cũng tương đối phiền phức. Mà đội quân của đế quốc Thiên Thần không có thói quen ra ngoài doanh địa trăm dặm điều tra tìm kiếm. Tất cả binh lính có diều hâu bay đều đang ở dưới sự che chờ của doanh địa điều tra, khoảng cách quan sát đánh giá chỉ có năm mươi dặm xa.

Mà năm mươi dặm xa này, vẫn ở dưới tình huống phạm vi nhìn tốt. Nếu có sương mù, vượt quá mười dặm, cái gì cũng nhìn không thấy. Ngày hôm nay ánh trăng không sáng lắm. Muốn quan sát rõ ràng tình hình của quân địch, chắc hẳn bốn mươi dặm chính là cực hạn.

Mà đại pháo ngũ hành, có thể ở bên ngoài năm mươi dặm bắn ra. Đổi lại thành vũ khí khác, căn bản không làm được điểm ấy.

Theo hai khẩu đại pháo ngũ hành bắn ra xong, Tô Mộ chỉ huy chiến xa, bắt đầu chạy như bay ở trên mặt đất. Những chiến xa này từ lúc đại pháo ngũ hành chuẩn bị bắn ra, đã bắt đầu chạy nước rút. Toàn bộ đều sử dụng Yên Chi Long dẫn dắt, phối hợp với mũi tên Địa Long tiến hành công kích.

Trên thực tế, những chiến xa ở dưới bóng đêm, sớm chạy ra khoảng cách hai mươi dặm xa, đại pháo ngũ hành mới phát động. Tô Mộ làm vậy, coi như là mạo hiểm. Chỉ có điều nàng hiểu tương đối rõ ràng, trừ phi là Yêu tộc, nhân loại muốn ở trong màn đêm này, sử dụng kính viễn vọng nhìn thấy được đạo thuật bảo vệ chiến xa, quá khó khăn.

Chiến xa toàn lực chạy nước rút, tốc độ trở nên tương đối đáng sợ. Trên bánh xe của chiến xa, hỏa diễm phun ra. Dưới chân của Yên Chi Long sinh ra mây. Toàn bộ chiến xa đều bay cách mặt đất, với tốc độ vượt qua hai trăm cây số.

Công kích chân chính là chiến hạm di chuyển trên không trung. Chiến hạm di chuyển trên không trung chỉ cần trong nháy mắt tăng nhanh, trong vòng một phút là có thể đến bên trong khoảng cách công kích.

Ở thời điểm chiến xa còn chưa tới chiến trường, trong bầu trời, một trăm chiếc chiến hạm di chuyển trên không trung đã bắt đầu bắn ra vũ khí.

Lần này Tô Mộ căn bản không có suy nghĩ tới cường giả Kim Đan của đối phương. Ma tinh pháo thay thế công kích xuống. Chiến hạm di chuyển trên không trung ném mạnh xuống các cột kim loại hình tròn, hung hăng đập vào bên trong doanh địa của đế quốc Thiên Thần.

Nàng làm vậy là mạo hiểm. Nhưng Tô Kính không có ở bên cạnh, cũng không có ai có thể ngăn nàng.

May mắn chính là, cường giả Kim Đan của đối phương bị hai lần đại pháo ngũ hành công kích đã tỉnh mộng. Căn bản cũng không có người nào sẽ bay qua mấy nghìn trượng trên không trung, sát thương những chiến hạm di chuyển trên không trung này.

Ma tinh pháo công kích đối với doanh địa, không tạo thành phá hủy quá lớn. Nhưng thiết kế phòng ngự vòng ngoài đã bị san bằng một mảnh. Chờ tới thời điểm cột kim loại đập xuống, đại doanh của đế quốc Thiên Thần nổ mạnh.

Sắc mặt của phó soái trắng bệch. Hắn nhìn tất cả những điều này. Hắn không rõ, làm sao cuộc chiến tranh lại biến thành bộ dạng như vậy. Binh lính của mình ở trong doanh địa còn chưa có tập kết, cũng không thấy được cái bóng của quân địch, lại liên tiếp có mấy đợt công kích, khiến cho bên mình mình tổn thất quá mười vạn người.

Hai lần công kích loại hình trọng lượng, đều không có va chạm tới mình. Đó là vận khí. Hai khẩu đại pháo ngũ hành công kích. Hắn phòng ngự không được. Cột kim loại công kích, nếu như hạ xuống vuông góc ở trên đầu của hắn, hắn cũng muốn xong đời.

May mắn chính là, doanh trại của hắn nằm ở sát phía đầu. Công kích của đối phương lại nhằm vào doanh phía sau. Doanh phía sau dường nhau quan quân khá nhiều, vật tư cũng tập trung. Nếu như mình cũng ở phía sau, không chừng đã chết.

Phó soái hận hiện tại không thể đã chết. Tổn thất phía bên hắn giờ phút này, đã đủ để cho hoàng đế chém đầu hắn.

Nhưng binh lính có diều hâu bay không ra ngoài công kích, đó là ý của Tưởng nguyên soái. Mình chỉ là thi hành mệnh lệnh thôi!

Sau khi chiến hạm di chuyển trên không trung ném mạnh hết cột kim loại, cũng không rút lui, còn đang sử dụng ma tinh pháo bắn phá phía dưới. Tốc độ bắn của ma tinh pháo lại không tốt lắm. Một phút chỉ được ba phát mà thôi. Chỉ có điều ma tinh pháo của Tô Kính, trên mỗi nền có năm khẩu pháo, luân phiên phóng ra.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK