Quân đoàn của đế quốc Thiên Thần, lấy hai ngàn người làm đơn vị, di chuyển về phía thành thị mới. Đi đầu dò đường, là kỵ binh được pha trộn. Tất cả đều là cưỡi ngựa, đeo nỏ.
Lực sát thương của những binh lĩnh cưỡi ngựa đeo nỏ không lớn. Tốc độ thật ra rất nhanh. Nhanh đủ để áp chế bất kỳ khinh giáp nào. Thứ này đối phó với quân đội không chính quy là tốt nhất. Áo giáp bình thường cũng có thể bị bắn xuyên qua được. Một lần ép ra là hai mươi mũi tên. Khoảng ba giây là có thể bắn ra một mũi tên.
Trong kỵ binh pha trộn, không có kỵ binh sử dụng binh khí dài nặng. Vũ khí của kỵ binh ngoại trừ nỏ, chính là loan đao.
Thứ loan đao này, lực sát thương lớn. Yêu cầu đối với chế luyện không cao, có thể sản xuất với số lượng lớn. Mà đế quốc Đông Tần, cơ bản không nhìn thấy được loan đao. Bởi vì tiêu chuẩn luyện khí của đế quốc Đông Tần đặc biệt cao. Đao thẳng chỉ cần đủ cứng rắn sắc bén, lực sát thương còn cao hơn so với loan đao. Phần lớn các địa phương không sử dụng đao thẳng, bởi vì thủ đoạn tinh luyện kim loại không tốt. Đao thẳng không phát huy ra được uy lực phải có.
Tô Kính nhìn thấy được những kỵ binh này, biết đối phương rất cẩn thận, sẽ không trực tiếp công thành. Bọn họ sử dụng những kỵ binh này, để thử khoảng cách hỏa lực của phòng ngự đầu tường có thể bao trùm được bao xa.
Những kỵ binh này căn bản chưa nói tới tinh nhuệ. Bọn họ cưỡi cũng không phải là Ưng Thú, mà chỉ là chiến mã bình thường có chút huyết mạch của Yêu tộc.
Hai nghìn kỵ binh, tác dụng là phát hiện mai phục có thể có. Tô Kính nhìn thấy được đối phương bố trí như vậy, trong lòng lại có chút thả lỏng. Binh lính có diều hâu bay dò đường mới là thủ đoạn bình thường. Sử dụng kỵ binh, mình căn bản không cần đi chặn đường. Kỵ binh còn có thể lên thành tường được sao? Tuy rằng quy mô thành thị mới của mình không quá lớn. Nhưng độ cao của tường thành cũng lên tới hai mươi trượng.
Đừng nói là kỵ binh. Cho dù là Luyện Khí Sĩ kỳ Tiên Thiên muốn đi tới, cũng phải có binh sĩ phía trên không ngăn cản mới được.
Ở phía sau kỵ binh, là bộ binh hộ tống xe ngựa. Phía trên có rất nhiều rương thứ nguyên. Không gian bên trong rương dường như cũng không biến hóa. Chỉ có điều trọng lượng của mỗi chiếc rương thứ nguyên là tương đồng. Không quan tâm bên trong bỏ thứ gì vào, cũng sẽ không thay đổi trọng lượng của rương thứ nguyên. Hơn nữa bất kể là vật thể có hình dạng thế nào, chỉ cần tổng thể tích ở trong phạm vi rương thứ nguyên dung nạp được, đều có thể cất vào.
Đế quốc Đông Tần cũng có thứ này. Đây là trang bị tiêu chuẩn của quân đội.
Trong rương thứ nguyên, đoán chừng là cỡ lớn công thành trang bị linh kiện, Tô Kính đại pháo ngũ hành, có thể bao trùm tất cả công thành trang bị, vô cùng nguy hiểm, một pháo oanh quá khứ chính là. Cho nên Tô Kính đối chi bộ đội này cũng không lo lắng.
Mặt sau vẫn bộ binh, hai bên có trọng kỵ binh, đều cưỡi Ưng Thú. Những bộ binh mặt sau, chính là độ cao đạt được mười trượng Ma Tượng.
Ở trên bình nguyên lớn, binh lực của đối phương thể hiện ra vô cùng tốt, gần như lại không có sơ hở gì. Ngoại trừ tố chất của bản thân binh sĩ, so với sáu đạo quân thần binh của Tô Kính có chỗ không bằng ra, người chỉ huy gần như được tính là một danh tướng.
Vị trí của Ma Tượng có phần sát đầu. Vấn đề là, sử dụng chiến hạm di chuyển trên không trung tiến hành công kích, chỉ có thể sử dụng mũi tên Địa Long nhị cấp. Ma Tượng da dày thịt béo, hơn mười mũi tên Địa Long có khả năng hoàn toàn phá hủy nó. Giá trị chữa trị là không tồn tại. Nhưng giá trị chế tạo của hơn mười mũi tên Địa Long nhị cấp vượt xa so với Ma Tượng.
Để cho Ma Tượng tới gần dưới thành, không có khả năng có chuyện tốt lành gì. Tô Kính buồn bực nhất chính là số lượng mũi tên Địa Long nhị cấp không nhiều lắm. Đại pháo ngũ hành phóng ra, lại có hạn chế về thời gian. Mình ở trên thuyền tháo xuống hai cái. Một cái giao cho Long Yên. Một cái khác an bài ở đầu tường phía bắc.
Đội quân của Sơ Xuân Quốc còn chưa đủ để kiên trì giữ thành. Để cho binh lính của mình đi tập kích Ma Tượng, Tô Kính vẫn làm không được.
Biện pháp tốt nhất, chỉ dùng để bộ xương khô thần binh khôi lỗi đi đánh bất ngờ. Địa Hồn Thương, đối với Ma Tượng có tổn thương lớn nhất. Định Thần Cung có lẽ hữu hiệu, cũng có lẽ là vô hiệu.
Tô Kính chỉ hận mình không phải là Kim Đan. Nếu như mình thành tựu Kim Đan, chỉ cần phóng ra âm binh trong cờ Bạch Hổ, cũng đủ để nhấn chìm Ma Tượng. Âm binh toàn diệt cũng không có vấn đề gì. Chúng sẽ sống lại ở cờ trong Bạch Hổ, thực lực giảm xuống mà thôi. Sau khi bồi dưỡng một khoảng thời gian, tất nhiên sẽ bắt đầu nâng cao.
Âm binh là sử dụng làm bia đỡ đạn nhiều lần, hơn nữa còn là bia đỡ đạn có thực lực cường đại.
Đối mặt với Ma Tượng, Tô Kính lại không thể cái gì cũng không làm. Hắn trái lo phải nghĩ, vẫn triệu tập hơn hai trăm chiến hạm di chuyển trên không trung loại nhỏ, bay ra khỏi thành.
Hơn hai trăm chiến hạm di chuyển trên không trung loại nhỏ này bay ở trên không trung hơn nghìn trượng. Dọc đường bay, chúng cũng không gặp phải cản trở gì. Vô Niệm tự mình dẫn người hộ tống. Thời điểm bay đến phía trên những Ma Tượng này, hơn hai trăm chiến hạm di chuyển trên không trung loại nhỏ đồng thời phóng ra ma tinh pháo xuống phía dưới.
Từng cột sáng màu trắng lớn từ trên trời bắn xuống. Trên mặt đất, hơn mười người Luyện Khí Sĩ cười lạnh, phát động từng tờ một bùa chú trong tay. Trên người những Ma Tượng đó, nhất thời lóe lên phù văn màu xanh nhạt.
Nhiệt độ cao mãnh liệt lao xuống. Các binh lính đã sớm nhận được mệnh lệnh, tản ra về phía xung quanh. Một nhóm hai trăm Ma Tượng này đồng thời tháo xuống nỏ lớn phía sau, hướng lên bầu trời bắn một lượt.
Phập phập.
Những âm thanh vang lên bên tai không ngừng. Hơn hai trăm chiến hạm di chuyển trên không trung của Tô Kính, chí ít phân nửa bị loạn tiễn bắn trúng. Nỏ lớn của những Ma Tượng nỏ lớn này không ngờ là liên phát. Đám người Vô Niệm phóng ra đạo thuật, chỉ chặn lại được tám phần mười tên nỏ. Hai phần còn lại, hơn mười chiếc chiến hạm di chuyển trên không trung loại nhỏ bị đánh rơi. Những chiến hạm di chuyển trên không trung còn lại không thể không rút lui.