Ở trong thất khiếu của nam tử kia, đồng thời phun ra máu tươi màu vàng.
- Hậu duệ của Tà Thần.
Cơ Vô Song lập tức biết rõ tại sao mình lại có cảm giác nguy cơ, tất cả đều là do nam tử này. Nữ tử vừa rồi chẳng qua chỉ là ngụy trang mà thôi.
Nàng và Thiết Vô Dung, đồng thời từ cửa sổ thoát ra. Bên trong lập tức có hỏa diễm từ cửa sổ phun ra ngoài. Máu tươi màu vàng kia thiêu đốt, nhiệt độ cao tới mức khiến cho ngay cả Thiết Vô Dung cũng cảm thấy có chút kinh hãi.
Linh hồn của đối phương bỗng nhiên bị hiến tế, neus như hai người các nàng trốn chậm. Như vậy không chết thì cũng bị lột da.
Địch nhân ở trong pháo đài đã không thể nào sống thêm được nữa. Mà hiến tế linh hồn để triệu hoán ra cái gì, hai người cũng không có biết rõ. Hỏa diễm màu vàng từ từ thiêu đốt tháp cao, khiến cho tháp cao sụp xuống phía dưới.
Trong phòng, hẳn là còn có địch nhân thứ ba. Chỉ là người này vẫn còn chưa có bị phát hiện ra mà thôi. Tên địch nhân này, ẩn thân ở một địa phương tương tự như không gian thứ nguyên, chờ đợi phát ra một kích trí mạng. Chẳng qua sau khi phát hiện ra Thiết Vô Dung và Cơ Vô Song đều không dễ đối phó cho nên người này dứt khoát hiến tế linh hồn của nam tử kia, muốn triệu hồi ra tồn tại cường đại, trợ giúp hắn chiến đấu.
Chẳng qua là người này cũng không nghĩ tới, sau khi linh hồn của nam tử kia bị hiến tế. Máu huyết toàn thân máu đã bị vu văn kích thích, bị sấm sét chấn động, sinh ra biến dị. Cho nên mới dẫn tới hỏa diễm thiêu đốt ra ngoài. Ngay cả không gian thứ nguyên cũng không có cách nào giữ vững được sự ổn định, cũng bị thiêu đốt hủy hoại.
Phốc!
Cơ Vô Song cảm thấy cái eo đau đớn, lúc này có một người mặt mũi xấu xí từ trong bóng đêm dùng một đao đâm vào phía sau hắn. Nếu như thấp hơn một chút nữa thì vị trí đâm chính là cúc hoa của hắn.
Sắc mặt Cơ Vô Song trắng bệch, đang định phản kích thì thân thể của người này mềm nhũn. Không ngờ ở trên mặt đất lại có một gia hỏa bò đến, dùngmột chùy đập vào trên cái ót của người này.
Khuyển Thập Lang, hắn vẫn đi theo Cơ Vô Song, hắn không có tham dự nhiệm vụ tác chiến. Chẳng qua là Tô Kính lo lắng Cơ Vô Song không thích ứng được với thế giới này, cho nên mới để cho Khuyển Thập Lang đi theo. Một khi gặp phải tình huống đặc biệt thì sẽ lập tức rat ay ứng cứu.
Khuyển Thập Lang đã là đại yêu, năng lực ẩn nấp của hắn đã bắt đầu lộ ra. Cơ Vô Song cũng không có phát hiện ra Khuyển Thập Lang, ngay cả Chu Nho ám sát Cơ Vô Song cũng không có phát hiện ra được hắn.
Tên Chu Nho kia bị chùy của Khuyển Thập Lang đập trúng, chẳng qua chỉ là ngất đi mà thôi. Ngay sau đó từ trên trời lại có một cái túi giáng xuống, thu người này vào. Miệng của cái túi nhanh chóng thu nhỏ lại, bị Ưng Dương nắm vào trong tay.
- Không sao chứ?
Ưng Dương vung tay về phía cái túi. Từ trong cái bao vải của hắn lại có một người bay ra.
Khuyển Thập Lang ẩn nấp, hắn thì chịu trách nhiệm quan sát, bảo hộ. Song phương phối hợp, ngay cả Cơ Vô Song nhìn thấy chuyện này cũng cảm thấy lạnh lẽo vô cùng. Nàng tự hỏi, nếu như bản thân nàng trúng một chùy kia của Khuyển Thập Lang thì cũng có khả năng mê muội. Mà cái túi của Ưng Dương, đừng nhìn nó đề luyện huyết nhục, thế nhưng thứ nhằm vào chính là linh hồn.
Không phải là linh hồn ở trong phương thế giới này thì khi tiến vào bao vải sẽ càng trở nên yếu ớt hơn.
Chu Nho kia nhất định là sát thủ từ vị diện khác tới, mà nàng cũng là tồn tại từ vị diện khác. Nói cách khác, đối mặt với hai đại yêu này mình cũng có khả năng bị mất mạng.
Hai đồng bạn nhỏ của Tô Kính từ lúc nào đã trở nên lợi hại như thế cơ chứ?
Cơ Vô Song đã suy nghĩ nhiều. Bởi vì Ưng Dương cũng không có ý tứ thị uy, chẳng qua hắn chỉ thuận tay thu thập một linh hồn từ vị diện khác mà thôi. Khi thu thập đủ nhiều thì túi của hắn sẽ có thể tấn cấp. Vị diện càng xa xôi thì túi của hắn sẽ càng thích hấp thu linh hồn từ nơi đó.
Thiết Vô Dung cũng không có nghĩ nhiều như vậy, chẳng qua nàng chỉ cảm thấy có chút thú vị mà thôi. Cho nên lúc này nàng cũng chào hỏi Khuyển Thập Lang và Ưng Dương một chút, mời hai người cùng đi đối phó với người ở trong thành dưới mặt đất. Cơ Vô Song bị thương, trúng độc tố rất là đáng sợ, chẳng qua có Thiết Vô Dung ở đây, các loại độc tố cũng có thể dễ dàng đối phó được. Trên thế giới này, vốn không có tồn tại nào độc hơn được Vu sư a.
- Hoàn cảnh phong bế? Ta không thích.
Ưng Dương lắc đầu nói, hắn và Khuyển Thập Lang phối hợp với nhau, một người trên trời, một người dưới đất, quả thực là thiên y vô phùng. Khuyển Thập Lang đánh cho đối phương hôn mê, hắn lại đi kết thúc công việc. Nếu như đổi lại là dưới mặt đất mà nói, có thể Khuyển Thập Lang sẽ thích ứng được. Mà năng lực phi hành của hắn sẽ không thể phát huy toàn bộ được.
- Đi đi, địch nhân rất cường đại, hơn nữa còn có rất nhiều sinh vật triệu hoán a.
Thiết Vô Dung nói với Ưng Dương. Nàng cũng đã nhìn ra đặc điểm cái túi của Ưng Dương, đối với sinh vật từ vị diện khác có lực sát thương rất lớn.
Nếu không mà nói, tên Chu Nho kia căn bản không thể nào chết nhanh như vậy, chỉ còn lại có một tấm da người mà thôi.
- Được rồi, bất quá để ta gọi thêm mấy trợ thủ.
Ưng Dương vừa nói xong lại hô lên một tiếng, từ trong không trung lập tức có mười mấy Tiểu Yêu bay xuống. Những Tiểu Yêu này nhanh chóng biến hóa, biến thành những con dơi chỉ lớn bằng ngón tay. Sau đó lập tức rơi vào trên bả vai của Ưng Dương.
Thiết Vô Dung gật đầu, quả nhiên người ở bên cạnh thế tử, không có phế vật. Ưng Dương này lại đào tạo ra được Ảnh Thú!
Ảnh Thú là một loại yêu thú biến dị, ở thời đại hiện tại này đã có rất ít người có thể đào tạo ra được nó. Yêu tộc suy sụp, đồ đẳng cấp cao cũng càng ngày càng ít.
Lực công kích của Ảnh Thú ra sao thì phải xem huyết mạch chủ thể bị luyện hóa như thế nào.
Những con dơi nhỏ này trên thực tế chính là dùng bóng dáng của Phong Bạo ngân hồ để luyện chế ra được. Mà Phong Bạo ngân hồ, số lượng có rất nhiều, thế nhưng phẩm chất đạt tới mức độ có thể luyện chế ra Ảnh Thú. Trong một vạn cũng không tìm ra được một đầu.