Thần Lâm không nhanh không chậm nói.
- Nói tới trọng điểm, đã đẩy mạnh tới chỗ nào rồi? Còn nữa hạm đội kia của Chu gia như thế nào rồi?
- Thiếu gia. Ngươi cũng không cần cấp, dùng thế cục trước mắt lúc này, tất cả mọi người đều phải nghỉ ngơi và hồi phục trong khoảng thời gian hai ba ngày. Chỉ là thiếu gia tỉnh lại cũng là vừa vặn. Bởi vì bên Chu gia kia, có chút việc. Người của Lý gia Định Châu đã tới, Chu Tương không có nể tình mà để cho người của Lý gia đi vòng qua Địa Ngục tam đảo, tấn công ở phía tây.
- Lý gia.
Tô Kính cắn răng nói một câu. Đây là gia tộc đối địch với Tô gia. Đối phương đi tới nơi này, chuyện sau này sẽ không dễ làm rồi.
- Nguyên gia quân, san bằng ba chỗ cứ điểm ở chung quanh Hải Cảng, đại khái đã đánh chết trên trăm vạn quân đội của đối phương. Bất quá đối phương đã xuất hiện loại bộ đội cương thi từ dưới mặt đất chui lên. Chỉ bằng vào một chút tổn thất này cũng không coi vào đâu. Lúc này binh sĩ chết trận của Nguyên gia quân đã vượt qua số lượng năm vạn. Cho nên công chúa đã quyết định chi viện vật liệu cho Nguyên gia quân. Bởi vì thiếu gia không có mặt cho nên số lượng chi viện cũng là có hạn.
- Nói tiếp.
- Bên Đường Hà và Mộ Ngân Mâu đều tổn thất không tới ba ngàn người. Lại đánh hạ một tòa thành thị, tòa thành thị này được thành lập ở trên đỉnh núi, đại khái chỉ cao có hai trăm trượng. Bây giờ chúng ta có sáu điểm có thể tấn công được.
- Như vậy quyền sở hữu phân chia thế nào?
- Chúng ta năm, Nguyên gia một. Nguyên gia tự động nhường lại, bọn họ không muốn chia binh ra.
- Chiến xa kiểu mới có gia nhập chiến trường hay không, hiệu quả như thế nào rồi?
- Đã gia nhập, hiệu quả vô cùng tốt, không có bị phá huỷ hoàn toàn. Khi thế cục không ổn thì những chiến xa này chạy nhanh nhất. Ngay cả núi cũng không ngăn cản được.
- Địa Ngục tam đảo, không có phát động cái loại công kích này hay sao?
- Không có, cũng từng có loại tương tự. Chỉ là quy mô quá nhỏ, tương đương với một cường giả Kim Đan lục trọng tiến hành công kích.
- Có gián đoạn hay không?
- Ba ngày trở lên, chỉ từng nhìn thấy qua hai lần. Khi đó đối phương cũng không cần nữa.
Tô Kính hỏi thăm một phen. Sau đó lại rời khỏi Thần Mộc hạm, từ trên Kim Ngọc Phù Đồ bay về phía Địa Ngục tam đảo. Trong quân đội của hắn, chỉ huy có Tố Nhân Long, cường giả đỉnh cấp lại có Cơ Vô Song và Thiết Vô Hồn. Người phụ trợ quân đội có Thiết Vô Dung, Vô Niệm không đi theo tới đây. Thế hưng lực chiến đấu không những không có giảm xuống, ngược lại còn tăng lên. Cho nên Tô Kính cũng không quá lo lắng cho lục đạo Thần Binh quân của mình, mà là lo lắng cho các đồng minh.
Thành thị trên đỉnh núi kia cách Hải Cảng chỉ có hơn năm trăm dặm, ở giữa cách một dãy núi, thiên về hướng nam.
Nơi này có tên là Lục Ấm thành, phương viên chỉ có hai dặm, quân đội có thể trú đóng ở bên trong cũng không có nhiều lắm, hiện tại thuộc về Đường Hà. Tố Nhân Long xây dựng ở phụ cận hai nơi để cho Phù Không chiến hạm dừng lại. Nơi này chính là một trụ sở tuyến đầu, tùy thời có thể phát động đả kích đối với ba tòa thành thị ở chung quanh.
Bắt được tù binh, Nguyên gia dùng một chút biện pháp sưu hồn, đạt được không ít tin tức tình báo vụn vặt. Trong đó có một tin quan trọng nhất, đó chính là ở trên địa ngục tam đảo này, thần miếu hạch tâm hiện tại vô lực cung cấp chi viện cho cuộc chiến tranh này. Bởi vì phân thân Tà Thần sắp phủ xuống, cho nên tất cả lực lượng đều đang bảo đảm cho thần miếu hạch tâm vận chuyển.
Phân thân của Tà Thần phủ xuống, chuyện này đã bắt đầu được thời gian hơn nửa năm. Chỉ là nếu muốn chân chính hoàn thành thì ít nhất cũng cần gần một năm lẻ hai tháng. Nếu như có chút chuyện ngoài ý muốn mà nói, rất có khả năng sẽ cần tới ba năm mới có thể khiến cho phân thân Tà Thần phủ xuống được dưới này.
Mồ hôi lạnh của Tô Kính ứa ra, may mà hắn tỉnh lại kịp lúc. Hắn đi tới bán vị diện của đám người Đường Hà. Một khi phân thân của đối phương phủ xuống, đây cũng không phải là chiến tranh thông thường như trước mắt nữa rồi.
Tất cả Luyện Khí sĩ đều phải xông lên đối phó với phân thân của Tà Thần. Thế nhưng coi như là như vậy thì kết quả cũng chưa biết được. Rốt cuộc phân thân của Tà Thần cường đại thế nào, ai cũng không rõ ràng. Thế nhưng dựa theo kinh nghiệm chiến đấu với tín đồ Tà Thần lúc trước xem ra. Phân thân của Tà Thần, nói như thế nào cũng sẽ phải là cường giả trên Kim Đan bát trọng, hoàn toàn có thể tự mình nghiền ép cường giả ở trong minh quân của hắn.
Còn Tà Thần chân chính, ít nhất cũng là cảnh giới Chân tiên, phân thân phủ xuống dưới sẽ phải chịu áp chế. Thế nhưng riêng kinh nghiệm chiến đấu và bản năng, cũng đều là đẳng cấp của một vị Chân tiên chân chính.
Thật là bất hạnh, bất hạnh a!
Năm người lại một lần nữa tụ tập lại, Tô Kính nhanh chóng xem tình báo, đồng thời bắt đầu bàn bạc kế hoạch cùng với mọi người. Xem nên nhanh chóng tấn công như thế nào, không thể chần chờ. Bởi vì một khi phân thân Tà Thần phủ xuống, tất cả mọi người cũng sẽ không chiếm được cái gì, ngược lại còn phải vứt bỏ cái kế hoạch chiến tranh này để thoát đi a.
Cho nên thừa dịp đối phương còn chưa có hoàn thành kế hoạch này, bọn hắn phải hoàn toàn đánh hạ Địa Ngục tam đảo, phá hủy thần miếu hạch tâm của đối phương, mà thời gian chỉ còn lại có một năm mà thôi.
Bản đồ mở ra, từ hướng nam của Lục Nhân thành, còn có hơn bốn ngàn dặm thì mới đến bờ biển. Trong khoảng cách hơn bốn ngàn dặm này có hơn hai ngàn dặm là vùng núi, còn hơn hai ngàn dặm còn lại có mấy ngàn thôn trang. Mỗi một cái thôn trang cũng đều có một cái thần miếu. Hoặc lớn hoặc nhỏ
Những thần miếu này nhất định phải gạt bỏ, nếu không mà nói, một khi bọn hắn tấn công thần miếu hạch tâm, tất cả thần miếu nhỏ cũng sẽ trở thành nơi cung cấp lực lượng cho thần miếu hạch tâm.
- Chúng ta chia ra sáu đường, dọc theo mỗi đường đi chúng ta phải trang bị hai cỗ Ngũ Hành đại pháo. Một khi gặp phải thần miếu tương đối khó đối phó thì phải dứt khoát đánh qua một pháo.
Tô Kính chỉ lên trên địa đồ rồi nói.
- Liệu có thể sẽ dẫn tới tình trạng được không bù mất hay không?