"Cứu tôi!" Bóng người trong tăm tối kia đưa tay về phía Thương Kiến Diệu, giống như người chết đuối vớ được cọng rơm cuối cùng. Mà Thương Kiến Diệu lại lạnh lẽo cả người, hệt như bị chìm xuống nước giữa mùa đông. Kia cánh tay kia ngày càng tới gần mình, mảng bóng tối có ánh sáng nhàn nhạt trước mắt anh chợt rung lắc dữ dội. Rốt cuộc, mảng bóng đen kia lặng lẽ vỡ nát, từng tia sáng mặt trời chiếu vào, khiến cỗ quan tài màu đen và và "thây khô" mặc áo tang trắng...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.