Thương Kiến Diệu "thích nói đùa, luôn cởi mở" kia không hề khách sáo, giơ tay phải lên vẫy một cái: "Này, hai người bạn của anh đâu?" Đối phương là người Đất Xám, anh cố ý đổi ngôn ngữ. Người đàn ông có nốt ruồi đen ở đuôi mắt phải hơi nghiêng người, nhìn về phía tên kia, thuận miệng lẩm bẩm: "Còn đang trong phòng ăn, ợ..." Vừa dứt lời, ánh mắt hắn chợt nhìn thẳng: "Là thằng nhóc cậu!" "Cậu coi tôi là lão già ngốc nghếch, hôm qua mới bị cậu trêu đùa, hôm nay đã...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.