Mặt trời đã ngả về tây, hai chiếc xe đạp đổ bóng dài phía sau, chạy băng băng qua khu đồng ruộng hoang vu và cây cối úa vàng. Đạp được một lúc, Tương Bạch Miên bỗng ra dấu tay, ý bảo Thương Kiến Diệu đi chậm lại. Sau đó cô đi sát vào lề đường, dừng xe lại, bẻ một vài nhánh cây mềm mảnh. "Cô muốn bện cái gì?" Thương Kiến Diệu tò mò hỏi. Tương Bạch Miên không đeo mặt nạ nở nụ cười xấu xa: "Chuẩn bị chấp hành phép nhà." Thương Kiến Diệu rất tán...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.