Mục lục
Trường Dạ Dư Hỏa
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"Thôi Ân, phó hội trưởng Thôi Ân phụ trách các vấn đề thợ săn." Âu Dick chỉ vào cầu thang dẫn lên tầng hai, "Tôi đưa các người đến gặp ông ta."

Tưởng Bạch Miên không vội đề cập đến người đàn ông mặc áo khoác, đưa mắt liếc nhìn Thương Kiến Diệu, để hắn chuẩn bị sẵn sàng.

Sau đó, bọn họ cùng nhau lên tầng hai, trong một căn phòng nhỏ chỉ có một chiếc bàn dài và vài chiếc ghế, gặp phó hội trưởng Thôi Ân của công hội Thợ Săn địa phương.

Dáng người ông ta cao gầy, mũi to, tóc lưa thưa nhưng vẫn đen nhánh.

Thương Kiến Diêu nhìn kỹ một lúc, rồi đột nhiên hỏi:

"Ông đã từng nhuộm tóc chưa?"

Thôi Ân lắc miệng, quên những gì mình định nói ban đầu.

Sau vài giây, ông ta kêu ngạo vuốt tóc mình:

"Không có."

"Như vậy..." Thương Kiến Diệu giống như có vẻ tiếc nuối.

Tưởng Bạch Miên vô cùng nghi ngờ, hắn đang hối hận vì đã không thể chiêu mộ mối làm ăn nhuộm tóc cho người anh em sinh tử Flynn, người đứng đầu tập đoàn kinh doanh "người Vô Căn ".

Âu Dick không lãng phí thời gian, phá vỡ sự im lặng kỳ lạ:

"Tôi vừa nói chuyện với phó hội trưởng Thôi, ông ấy đã gặp đám người Lôi Vân Tùng và Lâm Phi Phi một tháng rưỡi trước."

Thôi Ân khá tin tưởng Âu Dick, không có vệ sĩ đi theo bên cạnh, ông ta chỉ vào bàn dài và chiếc ghế đối diện nói:

"Ngồi đi."

Chờ đến khi Tưởng Bạch Miên và Thương Kiến Diêu nhanh chóng ngồi xuống, Thôi Ân thở dài nói:

"Chuyện này, lúc đầu tôi không muốn nhắc đến, bởi chẳng có giá trị gì, chỉ mang lại rắc rối, không liên quan không cần thiết, kết quả là, Âu Dick không biết đã làm gì mà phát hiện ra."

"Khoảng một tháng rưỡi trước." Phó hội trưởng nhớ lại, "Đó là một buổi sáng, trợ lý của tôi nói với tôi, có một người muốn đến thăm tôi, nói về một nhiệm vụ lớn. Lúc đó tôi đang rảnh, trợ lý của tôi nói rằng trông bọn họ có vẻ tới từ thế lực lớn, nên đồng ý.

Sau đó, tôi đã gặp Lôi Vân Tùng và Lâm Phi Phi mà các người đã đề cập trong văn phòng này.

Họ thực ra không có nhiệm vụ lớn để nói, mục đích là để hiểu về ‘Thiên Đường Máy Móc’."

"‘Thiên Đường Máy Móc’?" Tưởng Bạch Miên hơi ngạc nhiên.

Đây là một lực lượng hùng hậu nắm được toàn bộ công nghệ sản xuất người máy thông minh và nhiều nhà máy, nằm ở khu vực biển ở cuối phía nam của dãy núi Cựu Sơn.

Nó tương đối bí ẩn, các giao dịch với thế giới bên ngoài chủ yếu do đội quân người máy xử lý, không có lực lượng nào khác xâm nhập vào khu vực kiểm soát thực tế của bọn họ.

"Sinh Vật Bàn Cổ" ở cuối phía tây bắc của dãy núi Cữu Sơn.

"Đúng vậy." Thôi Ân trả lời với một chút nghi ngờ, "Tôi không biết tại sao bọn họ muốn tìm hiểu về ‘Thiên Đường Máy Móc’, vì điều này, họ sẵn sàng trả rất nhiều tiền. Đáng tiếc là, tôi không có liên hệ nhiều với ‘Thiên Đường Máy Móc’, đừng nhìn những sản phẩm được trưng bày ở sảnh, mà tổng hội trưởng và hội trưởng địa phương chịu trách nhiệm về những việc tương ứng, vì vậy, tôi chỉ có thể yêu cầu họ cố gắng tìm quan hệ đi đến phố Bắc, thăm hội trưởng."

Hội trưởng công hội Thợ Săn địa phương là thành chủ Hứa Lập Ngôn.

"Thảo nào..." Tưởng Bạch Miên giải quyết được một nghi ngờ trong lòng — tại sao đám người Lôi Vân Tùng và Lâm Phi Phi phải đi vào phố Bắc.

Bọn họ đến phủ thành chủ, cầu kiến thành chủ, hội trưởng công hội Thợ Săn Hứa Lập Ngôn.

Thôi Ân cầm tách trà sứ trắng trước mặt lên, uống một ngụm:

“Sau đó tôi cũng không gặp bọn họ, nhưng tôi có thể chắc chắn rằng, sau đó bọn họ đã rời khỏi phố Bắc.

Vì tôi lo rằng vấn đề này sẽ gây rắc rối không cần thiết cho hội trưởng, tôi đã nói với trợ lý của mình và các thư ký liên quan, không được tiết lộ tin tức này ra ngoài, cũng không biết Âu Dick sẽ điều tra như thế nào."

Rõ ràng là, Thôi Ân đang lo lắng về việc Âu Dick đột ngột nắm được bí mật này.

Lúc này, Âu Dick khẽ gật đầu, ngụ ý chỉ Tưởng Bạch Miên là Thôi Ân không nói dối.

Tưởng Bạch Miên nhìn Thôi Ân, mỉm cười nói:

"Chúng tôi hiểu sơ qua rồi.

Thật sự là đã làm phiền ông, phó hội trưởng Thôi."

"Không sao đâu, nếu có thể điều tra cái chết của Lưu Đại Tráng nhờ việc này, tôi thậm chí sẽ bày tỏ lòng biết ơn của mình." Thôi Ân đứng dậy, tiễn đám người Tưởng Bạch Miên, Thương Kiến Diệu ra khỏi phòng.

Khi ra ngoài, đi về phía cầu thang, Tưởng Bạch Miên mỉm cười, nhìn về phía trước nói:

"Lại trao đổi thông tin nữa chứ?"

"Có thể." Âu Dick không từ chối.

Tưởng Bạch Miên ừ một tiếng rồi nói:

"Chúng tôi đã tìm thấy một 'giáo viên tạm thời' đang bị đe dọa bởi 'Phản Trí giáo'."

Cô bỏ qua tiền căn hậu quả, đồng thời mô tả lại địa chỉ và điều Tăng Quảng Vượng trải qua, đồng thời nhấn mạnh vụ nổ thư viện sau đó, có một người đàn ông mặc áo khoác đen tương tự trong đám đông người xem.

"Phong cách này..." Gương mặt Âu Dick dần trở nên nghiêm túc, "Rất rất giống với Cha xứ’ đã hoạt động ở 'thành Tối Sơ' trước đây."

Vẻ mặt của Thương Kiến Diệu bỗng trở nên phấn khích.

Tưởng Bạch Miên lườm hắn, làm hắn kiềm chế bản thân, rồi nói với Âu Dick:

"Đến lượt anh."

Âu Dick nhìn ở cầu thang trước mặt anh ta, im lặng trong giây lát:

"Tôi đến thành Dã Thảo không phải do tình cờ, mà là được mời tới.

Tôi điều tra cái chết của Lưu Đại Tráng, không phải vì tình cờ gặp phải, cũng không phải vì hắn ta là tên buôn bán tình báo."

Nói đến đây, Âu Dick bước vào cầu thang, để lại một câu:

“Hắn ta đang bí mật phục vụ thành chủ."

Khi nghe những lời này, Tưởng Bạch Miên cảm thấy tất cả các manh mối đan xen trong tâm trí của mình, dường như chỉ còn chút ít nữa là có thể phác họa ra đáp án.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK