Khu phế tích thành phố tràn ngập cây cối xanh biếc, đang đắm chìm trong ánh mặt trời buổi chiều, bốn phía yên tĩnh đến mức có thể nghe cả tiếng gió thổi khe khẽ. Vô số tòa kiến trúc đổ sập xuống giống như những nấm mồ thô sơ, tòa nhà nọ nối tiếp tòa nhà kia, khu vực nọ nối tiếp khu vực kia. Đây là di tích thế giới cũ bị phá hủy nghiêm trọng nhất mà Tương Bạch Miên từng gặp. Đương nhiên, cô còn chưa đi đến những thành phố bị một lượng lớn đạn...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.