Trên vùng đất rộng lớn không có lấy một ngọn cỏ, đường đi gồ ghề, xe jeep của "Tổ điều tra cũ" lái về phía trước, xóc nảy hệt như đang ngồi trên thuyền. "Ta đừng chết đi trong thất bại cô độc." "Ta đừng cứ mãi sống trong lòng đất." " m mưu của vật chất." "Con kiến vội vàng." "Người không có văn hóa sẽ không biết đau lòng..." Trong tiếng hát phát ra từ chiếc loa nhỏ, Thương Kiến Diệu ngồi ở giữa hàng ghế sau, một tay ôm vai Gnawa, một tay khoác lên vai Long...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.