Sau hồi lâu im lặng, Thương Kiến Diệu "thành thực" rốt cuộc không nhịn được nữa, đưa ra lời nghi vấn: "Vì sao chúng ta phải ngồi chồm hỗm ở chỗ này phải canh chừng căn phòng "102", mà không đi vào?" Thương Kiến Diệu "lỗ mãng" kéo cổ áo rằn ri màu xanh xám của mình: "Ai bảo không đi vào?" "Là các anh đang ngăn cản tôi!" "Đợi vượt qua giấc mơ của "Trang Sinh" hoặc là một bóng ma tâm lý nào đó, chúng ta sẽ trở thành người thức tỉnh thăm giò sâu trong "Hành lang...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.