Ngoại trừ bức ảnh và tiêu đề, ngoài mặt bìa không có thêm phần giới thiệu dư thừa nào khác, Thương Kiến Diệu chăm chú đọc mấy lần, sau đó bỏ tập san và báo chí về chỗ cũ. Tiếp đó, anh ôm súng trường "Chiến sĩ điên cuồng", dọc theo tuyến đường mà chủ nhân căn phòng đã ẩn náu, đi về một phía khác của thành phố. Về phần làm thế nào để phán đoán ra được những nơi mà chủ nhân của căn phòng đã đi qua, Thương Kiến Diệu đã tìm ra quy luật. Đó chính...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.