Thương Kiến Diệu liếc nhìn trực thăng giữa không trung, mỉm cười mời mấy tên lính của quân phòng thủ thành phố: "Hay là đi vào ngồi đợi một lát?" "Nếu như bị người phía trên nhìn thấy các anh chỉ đứng ở cửa hỏi vài câu đã đi, sẽ càng phiền phức, cũng sẽ để lộ ra bí mật của tôi và cộng sự." Mấy tên lính của quân phòng thủ thành phố cảm thấy Thương Kiến Diệu nói rất có lý, ôm theo súng trường cùng kiểu đi vào trong cửa tiệm đồng hồ. Trong lúc bọn họ...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.