Thương Kiến Diệu nhảy bật lên, từ khoảng cách rất xa đã hô lên về phía ống nghe: "Tìm, tôi, có, chuyện, gì?" Anh nói từng chữ một, đến chữ cuối cùng đã đến bên cạnh Tương Bạch Miên, nhận lấy ống nghe. Toàn bộ quá trình rất lưu loát, thể hiện tính phối hợp, khả năng giữ thăng bằng, tốc độ chạy và khả năng nắm bắt thời cơ của anh một cách hoàn hảo. Tương Bạch Miên nhìn thấy, đầu tiên là sửng sốt, tiếp đó đã hiểu ra, dùng khẩu hình để nói với Thương Kiến Diệu:...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.