Dưới cái nồi nhôm đáy sâu màu xám trắng, vẻ mặt lão Trương như thế nào, Tương Bạch Miên và Thương Kiến Diệu đều không thể biết được, chỉ có thể nhìn thấy ông ta run rẩy giơ tay phải lên cố gắng ấn lên ngực trái. Có điều, động tác này chưa kịp hoàn thành, bàn tay lão Trương vừa dán sát vào quần áo, đã dừng lại hai giây rồi lại trượt xuống. Giọng nói của ông ta dường như khàn hơn một chút, tốc độ vẫn nhanh như trước: "Chuyện khống chế não nói một cách đơn...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.