Cả đại sảnh của giáo đường Cảnh Giác dường như bị bóng tối lặng lẽ bao phủ, từng ngọn đèn tường màu vàng vẫn le lói như trước, nhưng lại khiến người ta có cảm giác xa tít tận chân trời, chỉ có thể nhìn thấy rõ người ở bên cạnh. Người Tương Bạch Miên bất giác run rẩy, tay chân lạnh ngắt, tim đập loạn. Dường như cô đi tới trước một vách đá, thấy bên trên có treo một tảng đá rất lớn, lung lay sắp đổ, mà bản thân bất kể đi về phía nào cũng không...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.