Cố Bác là một ông già gầy gò, mái tóc hoa râm lưa thưa, đôi mắt màu nâu đậm lại vẫn lanh lợi. Ông ta mặc áo nỉ màu đen, cầm một chiếc cốc giữ ấm bằng kim loại trong tay, chỉ vào đối diện bàn làm việc, nói: "Ngồi đi, ngồi đi." Long Duyệt Hồng và Bạch Thần lịch sự gật đầu, kéo ghế ra, ngồi xuống. "Hai người có chuyện gì?" Tiếng Đất Xám của Cố Bác mang theo chút khẩu âm, không giống với tiếng địa phương. Long Duyệt Hồng và Bạch Thần phán đoán, vị hội...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.