"Hai người lại làm gì đó?" Phong Thế Nguyên nhíu mày hỏi.
Tư Hạo Hiên cũng thấy hành động của hai mẹ con nhà họ Bạch, không hỏi gì cả, chỉ lẳng lặng nhìn Phong Thiên Tuyết.
Lúc này Phong Thiên Tuyết là tiêu điểm của toàn hội trường, là ngôi sao sáng nhất.
Có được sự ưu ái của Dạ Chấn Đình là ước mơ của vô số cô gái con nhà danh giá, cả đời họ muốn bước chân vào nhà họ Dạ, trở thành người phụ nữ của Dạ Chấn Đình!
Mà bây giờ Phong Thiên Tuyết đã đứng trên đỉnh cao đời người.
Tiệc của Dạ Chấn Đình thường không mời truyền thông, hội trường cũng có quy định không được chụp ảnh phát tán ra ngoài, nếu không tin tức nóng hổi này tối nay chắc chắn sẽ trở thành chủ đề nóng trên các phương tiện truyền thông lớn trên toàn quốc.
Phong Thiên Tuyết nhìn sợi dây hồng ngọc trị giá một trăm triệu trước mặt, đầu hỗn loạn.
Hai tay đặt trước ngực bối rối xoắn lại, căng thẳng đến mức hơi thở dồn dập, tim đập nhanh...
"Có lấy không?" Dạ Chẩn Đình nhíu mày, mất kiên nhẫn, "Không lấy thì ném đi!"
Nói rồi anh định ném sợi dây chuyền hồng ngọc ra ngoài...
"Lấy lấy lấy!"
Phong Thiên Tuyết vội giật lấy dây chuyền, bởi vì động tác quá nhanh nên bất cẩn sà vào lòng anh.
Dạ Chấn Đình mỉm cười, ghé vào tai cô thủ thỉ một cách mờ ám: "Nhiệt tình quá ta..."
"Tôi, tôi không cố ý."
Mặt Phong Thiên Tuyết đỏ ra tận mang tai, giữa tiếng VỖ tay nhiệt liệt, giọng cô nhỏ như muỗi kêu.
"Tôi có chuyện muốn nói với sếp Dạ, xin hãy cho tôi sang đó đi!"
Một giọng nói vang lên phá vỡ không khí lãng mạn tuyệt đẹp này.
Phong Thiên Tuyết ngẩng đầu lên từ lồng ngực Dạ Chẩn Đình thì thấy một gương mặt quen thuộc.
Chẳng phải là Kiều Nghiên - vợ của Mã Cường đây sao?
Phong Thiên Tuyết căng thẳng, từ trước đến nay Vợ chồng Mã Cường không có đầu óc gì, lại dễ bị người ta xúi giục, nếu Kiều Nghiên này bị Bạch Thu Vũ sai đến vạch trần cô thì...