VietWriter
"Công bằng? Công bằng thế nào chứ? Đến bây giờ phụ huynh của chúng còn chưa tới, cũng không biết dạy con thế nào hay chỉ lo làm ăn mà mặc kệ chúng?"
Phong Thiên Tuyết nhíu mày, lập tức đẩy cửa bước vào trong.
Thần Thần và Long Long bị phạt đứng chắp hai tay sau lưng, quay mặt vào tường.
Đọc nhanh ở VietWriter
Một người phụ nữ mặc quần áo sang trọng đang ngồi trên ghế sô pha quay lưng về phía Phong Thiên Tuyết, hai chân bắt chéo, có hai vệ sĩ mặc comple và đi giày da đứng bên cạnh, dáng vẻ rất cao ngạo.
Một thằng bé ngồi trên ghế sa lon bên cạnh cô ta mặc bộ vest nhỏ tinh tế, chải tóc ra sau đầu, bĩu môi, hất cằm đẩy cao ngạo.
Phong Thiên Tuyết mơ hồ cảm giác như mình đã gặp thằng bé này ở đâu nhưng nhất thời không nhớ ra...
"Mẹ của Tam Bảo, cô cuối cùng đã tới rồi!"
Cô giáo Trương của lớp Hoa Hướng Dương thấy Phong Thiên Tuyết như thấy cọng rơm cứu mạng, vội vàng giới thiệu với hiệu trưởng:
"Cô tính là gì..."
Người phụ nữ phẫn nộ ngoảnh đầu lại, nhìn thấy Phong Thiên Tuyết thì lập tức ngày người.
"Là cô à?"
Trên gương mặt tinh tế của người phụ nữ xinh đẹp đầy vẻ kinh ngạc, hai mắt trợn trừng như không dám tin vào mắt mình.
Phong Thiên Tuyết cũng chấn động. Cô tuyệt đối không ngờ được người phụ nữ vênh váo hống hách này lại là Bạch Lộ!
Bạch Lộ - cô em họ luôn chạy theo sau cô lấy lòng nịnh bợ từ nhỏ đến lớn kia.