Trong phòng tắm, tình yêu và ngọn lửa đang bùng cháy, nước cũng không thể dập tắt được.
Hai người đang mãnh liệt thì bên ngoài đột nhiên có tiếng mở cửa, sau đó Văn Ly nói lớn: “Tiểu Phong, cô đang ở trong phòng tắm à? USB của tôi có ở chỗ cô không?”
Cô ấy vừa gọi vừa tìm USB trong phòng, “Quái lạ, đi đâu rồi?”
Trong phòng tắm, cả người Phong Thiên Tuyết trở nên căng thẳng, bịt chặt miệng, không dám thở mạnh.
cửa phòng tắm chỉ đóng hờ không khóa, nhỡ Văn Lỵ bước vào thì… xấu hổ chết đi được!
“Tìm thấy chưa?”
Lúc này, giọng nói của Lăng Long cũng truyền đến, còn kèm theo tiếng giày cao gót.
“Tôi đang tìm” Văn Lỵ cung kính nói: “Sếp Lăng, sao cô lại tới đây? Cô về nghỉ ngơi đi, một lát nữa tôi tìm được sẽ mang tài liệu qua luôn cho cô.”
“Tôi đang chờ để xem” Lăng Long nhìn xung quanh, “Đây không phải là phòng của Phong Thiên Tuyết sao? Cô ấy đâu rồi?”
Phong Thiên Tuyết càng căng thẳng hơn, trời ơi, Lăng Long cũng vào, nhưng Dạ Chẩn Đình vẫn đang…
Phải làm sao đây?
Phải làm sao đây?
“Chắc là đang tắm, quần áo của cô ấy đều bị rượu vang làm ướt rồi.”
Văn Lỵ vô thức liếc nhìn phòng tắm, không khỏi sửng sốt…
Ngay cửa phòng tắm có một đôi giày da nam, hình như là của… sếp Dạ!!!
Trong phòng tắm, Phong Thiên Tuyết mím chặt môi, không dám phát ra tiếng động nào, hai tay đẩy Da Chấn Đình ra, muốn anh dừng lại.
Nhưng anh dường như không nghe thấy động tĩnh bên ngoài, tiếp tục di chuyển.
“Sếp Kiều thật là, đã lớn tuổi như vậy rồi mà còn hấp ta hấp tấp.” Lăng Long lạnh lùng nói.
“Nhưng tôi cũng chỉ có lòng tốt giới thiệu ông ta và Phong Thiên Tuyết thôi, mặc dù sếp Kiều lớn tuổi một chút nhưng sự nghiệp thành công lại thành thục trầm ổn, có chỗ nào không xứng với cô ấy chứ?”