“Bà Phùng, bà Nhạc, bà Triệu, oai phong thật đấy!” Sở Tử Hàm nở nụ cười chế nhạo, “Chồng các bà mà biết các bà vì tranh giành người mẫu nam mà đánh nhau ở Dạ Sắc thì sao nhỉ?”
“Cô Sở, cô, sao cô lại ở đây?” Ba người phụ nữ kia lập tức hoảng sợ.
“Hiểu lầm, đều là hiểu lầm thôi”
“Đúng vậy, người phụ nữ này vừa đụng vào tôi, nên chúng tôi mới.”
“Cô Phong này là bạn của tôi” Sở Tử Hàm liếc nhìn Phong Thiên Tuyết, “Các bà làm khó cô ấy thì chính là làm khó tôi”
“Ở.” Ba người phụ nữ sửng sốt một lúc, rồi lập tức nói: “Xin lỗi cô, chúng tôi có mắt mà như mù, chúng tôi lập tức đi ngay đây.”
Sau đó, ba người phụ nữ dẫn theo vệ sĩ của mình rời đi như thể đang chạy trốn vậy.
Phong Thiên Tuyết nhíu mày, vẻ mặt bình tĩnh, cô không muốn mang ơn Sở Tử Hàm.
Cho dù không có cô ta thì Dạ Chấn Đình cũng có thể dễ dàng đối phó với những người này, hôm nay hai người chỉ đến đây thư giãn một chút, tình tiết nhỏ xảy ra đột ngột này chỉ càng giúp họ thêm hưng phấn.
Sở Tử Hàm không nhận ra Dạ Chẩn Đình nên đã giải vây cho họ, nhưng chẳng qua là cô ta muốn dùng cách khác để cười nhạo Phong Thiên Tuyết mà thôi.
“Phong Thiên Tuyết, tôi không nhìn ra rằng cô cũng có sở thích nhàn nhã như vậy cơ đấy!”
Quả nhiên đúng như Phong Thiên Tuyết nghĩ.
Sở Tử Hàm nhìn Dạ Chấn Đình một lượt từ trên xuống dưới, khóe môi cong
lên thành nụ cười trào phúng.
“Đâu liên quan gì đến cô nhỉ?” Phong Thiên Tuyết lạnh lùng đáp, sau đó kéo Dạ Chấn Đình định rời đi.
Sở Tử Hàm lại đột nhiên nói: “Hạo Hiên muốn gặp cô!”
Trái tim Phong Thiên Tuyết đột nhiên trở nên căng thẳng, thôi xong, đang ở trước mặt Dạ Chấn Đình mà cô ta lại nói ra lời này, anh sẽ không hiểu lầm chứ?
“Anh ấy đang ở trong phòng VIP” Sở Tử Hàm đi tới, mỉm cười và lên tiếng
mời, “Đều là bạn cũ với nhau, chỉ là gặp mặt thôi mà, cô sợ gì chứ?”
“Chẳng có gì hay mà gặp mặt cả” Phong Thiên Tuyết lạnh lùng đáp lại.
“Cô có tậy giật mình à?”
Sở Tử Hầm cố ý khích bác cô.
“Hay là sợ anh bạn này biết chuyện gì đó?”