Lúc ăn trưa, Phong Thiên Tuyết luôn nghĩ, rốt cuộc Dạ Chẩn Đình có phải là con nợ trai bao’ không?
Nếu như đúng, tại sao anh ta lại chơi loại trò chơi nhập vai này với mình? Còn đồng ý đến đón mình? Đây không phải là muốn để lộ manh mối sao?
Nếu không phải thì tại sao dáng người, bóng lưng, giọng nói của hai người lại giống nhau như vậy?
Đang miên man suy nghĩ, một giọng nói nhỏ nhẹ đột nhiên truyền đến:
“Tiểu Phong, nghe nói cô đã được điều đến tầng sáu mươi tám rồi? Chúc mừng cô nhé”
“Cảm ơn” Phong Thiên Tuyết ngẩng đầu nhìn lên, là Thẩm Vân.
Phong Thiên Tuyết nhớ tới việc lần trước Hạ Văn Triết đâm cô bị thương, mặc dù không phát hiện ra vấn đề gì nhưng cô luôn cảm thấy lần đó Thẩm Vân có chút kỳ lạ…
Sự việc đã qua lâu như vậy rồi, Phong Thiên Tuyết đã quên một số chi tiết từ lâu, nhưng bây giờ nhìn thấy Thẩm Vân, trong lòng vẫn cảm thấy có chút cảnh giác.
“Lần trước thực sự xin lỗi”
Thẩm Vân bưng khay cơm ngồi đối diện với Phong Thiên Tuyết, áy náy nói,
“Khi giám đốc Hạ đâm cô bị thương, tôi thật sự rất muốn xông đến cứu cô, nhưng lúc đó tôi rất sợ hãi, tôi thật vô dụng!”
“Đừng nói như vậy, không liên quan đến cô.”
Phong Thiên Tuyết vội vàng nói.
“Cô không ghi thì tôi là tốt rồi” Thẩm Vân nhẹ giọng hỏi,
“Thiên Tuyết, sau này chúng ta vẫn là bạn sao?”
“Đương nhiên” Phong Thiên Tuyết mỉm cười gật đầu, thật ra từ phân tích từ góc độ lý trí, cô không có bất kỳ bằng chứng nào chứng minh Thẩm Vân có vấn đề, chỉ là trực giác mà thôi, cô không thể vì trực giác này mà trách làm người tốt.
“Vậy thì tốt”
Thẩm Vân cười,
“Tôi lấy hai ly nước hoa quả, cho cô một ly này!”
Nói xong, Thẩm Vân đưa cho Phong Thiên Tuyết một ly nước cam trên khay cơm, còn cẩn thận bỏ ống hút vào cho cô.
“Cảm ơn” Thấy Thẩm Vân cũng có một ly, Phong Thiên Tuyết cũng không nghĩ nhiều, uống vài ngụm nước trái cây, sau đó cúi đầu ăn cơm, không phát hiện ánh mắt lạnh lùng vừa lóe lên của Thẩm Vân…
Buổi chiều, Phong Thiên Tuyết luôn bận việc, sau chuyện của ông Tưởng, Hùng Mẫn đã bị đuổi việc rồi.
Bây giờ Văn Ly đã thay thế bà ta làm phụ trách phòng thư ký mới, sẽ điều chỉnh lại công việc vào buổi chiều.
Phong Thiên Tuyết chăm chỉ học tập khiến bản thân nhanh chóng thành thạo.
Chớp mắt đã đến giờ tan ca, Phong Thiên Tuyết thu dọn đồ đạc chuẩn bị tan làm.
Không biết tại sao, trưa nay cô luôn cảm thấy rất nóng và khát, cô uống rất nhiều nước, lúc này cô lại đi đến phòng trà để lấy nước khoáng.
Thang máy dừng ở tầng mười ba, một số đồng nghiệp cũ của bộ phận hành chính bước vào và nhiệt tình chào hỏi Phong Thiên Tuyết, chúc mừng cô được thăng chức lên tầng sáu mươi tám.
Phong Thiên Tuyết mỉm cười và nói ‘Cảm ơn, nhưng trong lòng nghĩ lúc đầu khi cô bị giáng chức điều đến bộ phận bảo vệ, ngoại trừ Thẩm Vân ra thì những đồng nghiệp này đều tránh mặt cô còn không kịp.
Chương 175
Bây giờ cô được thăng chức thì lại xúm đến.
Đúng là rất thực tế.
Khi đang suy nghĩ, Phong Thiên Tuyết nhận được cuộc gọi đến, cô lập tức bắt máy: “Alo, call boy, anh đến chưa?”
“Sắp đến cổng công ty cổ rồi”
“Ừ, em đang ở trong thang máy” Phong Thiên Tuyết cố ý thể hiện tình cảm trước mặt đồng nghiệp, nhỏ giọng nói:
“Anh lái xe cẩn thận nhé, em sắp xuống rồi”
“Biết rồi.”
Sau khi cúp điện thoại, mấy đồng nghiệp nữ xúm lại hưng phấn nói,
“Thiên Tuyết, vừa rồi là ai thế? Bạn trai cô à?”
“Đúng vậy, bạn trai tôi đến đón tôi” Phong Thiên Tuyết lộ vẻ xấu hổ.
“Ôi, vậy phải xem trông như thế nào mới được, Thiên Tuyết đẹp như vậy, bạn trai cô nhất định phải là anh chàng vừa giàu lại đẹp trai..” Các đồng nghiệp bàn tán sôi nổi.
Trong góc thang máy, Thấm Vân nhìn Phong Thiên Tuyết đầy ẩn ý, đột nhiên hỏi: “Thiên Tuyết, cô có bạn trai khi nào vậy?”
“Khoảng thời gian trước”
Phong Thiên Tuyết cười nói.
“Có bạn trai thì nên chiêu đãi, mọi người nói có đúng không?”
Thẩm Vân nói đùa.
“Đúng đúng đúng, nên chiêu đãi” Mấy đồng nghiệp nữ hô hào theo, “Lần trước bạn trai của Diễm Diễm gọi rất nhiều đồ ăn Nhật cho mọi người đấy.”
“Lần trước bạn trai tôi đã tặng sôcôla cho mọi người đó.”
“Ha ha, Thiên Tuyết, cô không chạy thoát đâu.”
Phong Thiên Tuyết thầm nghĩ, như vậy cũng tốt, đợi khi Dạ Chấn Đình phát hiện ra có rất nhiều người trong công ty biết mình có bạn trai, chắc chắn sẽ chán ghét cô, tránh xa cô…
Nghĩ đến đây, Phong Thiên Tuyết mỉm cười gật đầu: “Được, tôi mời mọi người ăn cơm.”
“Đừng ăn cơm nữa, đến quán bar Dạ Sắc đi” Thẩm Vân lập tức nói, “Con gái chúng ta đều phải giảm cân, buổi tối không ăn cơm, uống chút rượu chúc mừng cô!”
“Đúng đúng đúng, lần này giám đốc Hạ không có ở đây, chúng tôi sẽ không gọi lung tung đầu” Một đồng nghiệp nam nói.
“Đúng vậy, lần trước giám đốc Hạ gọi rất nhiều rượu ngoại, khiến Thiên Tuyết chi một khoản lớn, chúng tôi sẽ không như vậy đâu.”
Nghe được những lời này, ánh mắt của Thẩm Vân trở nên lạnh lùng, nhưng nhanh chóng khôi phục lại bình tĩnh, cười nói, “Tôi có một số phiếu mua hàng theo nhóm, có thể ưu đãi rất nhiều”
“Cũng được, vậy đi Dạ Sắc vậy”
Phong Thiên Tuyết sảng khoái đồng ý.
Nhóm người bước ra khỏi thang máy, các đồng nghiệp không ngừng trò chuyện xung quanh Phong Thiên Tuyết, tất cả đều nói lời nịnh nọt dễ nghe.
Phong Thiên Tuyết gượng gạo cười, không biết nói gì ngoài.
Cảm ơn.” ngẩng đầu nhìn Thẩm Vân, chỉ có cô ta là người duy nhất không nịnh bợ cũng không giả vờ.
Phong Thiên Tuyết đột nhiên cảm thấy Thẩm Vân là người tốt nhât trong nhóm đồng nghiệp này.
Chương 176
“Ế, đó là sếp Dạ thì phải!” Một đồng nghiệp đột nhiên lo lắng nhắc nhở, “Nhanh lên, đừng nói chuyện, đứng qua đây”
Các đồng nghiệp lập tức yên tĩnh lại và đứng ngay ngắn sang một bên.
Khi Dạ Chẩn Đình đi qua trước mặt họ, tất cả mọi người đều cúi đầu chào: “Sếp Dạ!”
Dạ Chẩn Đình liếc nhìn Phong Thiên Tuyết rồi nhanh chóng rời đi.
Phong Thiên Tuyết nhìn theo bóng lưng của anh, trong lòng cảm thấy rất giống, rất giống…
Nhưng…
“Ding ding ding–”
Tiếng chuông điện thoại đột nhiên vang lên, là của con nợ trai bao’ gọi đến, Phong Thiên Tuyết lập tức bắt máy: “Alo!”
“Đã ra chưa?”
Nghe thấy giọng nói này, Phong Thiên Tuyết ngẩng đầu lên nhìn, Dạ Chẩn Đình không hề nói chuyện điện thoại, mà đi về phía trước không liếc mắt một cái, còn nhỏ giọng dặn dò Dạ Huy bên cạnh gì đó.
Không phải là anh, lẽ nào cô thật sự nghĩ nhiều rồi sao?
Phong Thiên Tuyết muốn xác minh thêm, nhanh chóng đi ra…
Chiếc Rolls-Royce Phantom của Dạ Chấn Đình đậu ở cửa, vệ sĩ mở cửa để Dạ Chẩn Đình lên xe.
Phong Thiên Tuyết đang thẫn thờ, đột nhiên bên tai cô truyền tới tiếng còi xe bip bip.
Cô tìm theo tiếng còi và phát hiện ra chiếc Aston Martin mà con nợ trai bao’ thường lại đang đậu bên bồn hoa cách đó không xa.
Cô đang định bước tới thì chiếc Rolls-Royce Phantom phóng đi, Aston Martin phi tới như một cơn gió rồi phóng khoáng dừng lại trước mặt cô.
Cửa kính xe mở ra, con nợ trai bao’ đeo mặt nạ đen thò đầu ra nhìn cô cười hì hì: “Chào!”
Phong Thiên Tuyết sững sờ, mơ hồ cảm thấy có gì đó không đúng lắm, nhưng không thể nói ra được, quần áo này, dáng người này, đôi mắt… đều giống nhau mà!
Không đúng, đôi mắt!
Tuy rằng ánh mắt của con nợ trai bao’ không lạnh lùng như Dạ Chẩn Đình, nhưng cũng có chút nghiêm túc, chưa bao giờ tỏa sáng lấp lánh như bây giờ, còn cong cong cười.
“Thẫn thờ gì vậy?”
Đang suy nghĩ miên man, đột nhiên bên tai vang lên giọng nói ái muội.
‘Con nợ trai bao cầm một bó hoa hồng màu champagne lớn xuống xe, ôm cô vào lòng, đôi môi mỏng gợi cảm sát tới, “Cục cưng, nhớ em chết đi được!”
“Anh làm gì vậy?” Phong Thiên Tuyết vội vàng tránh ra, nghiến răng thấp
giọng mắng, “Tìm chết à!”
“Không phải cô nói là phải giả vờ làm bạn trai sao? Chẳng phải là nên giả vời giống một chút sao?”
‘Con nợ trai bao cười xấu xa.
“Nhưng..” Phong Thiên Tuyết đang định nói thì nhóm đồng nghiệp đã vây quanh.
Chương 177
“Ôi, hóa ra bạn trai của Thiên Tuyết là anh chàng vừa giàu có vừa đẹp trai!”
“Lái xe tốt như vậy, đẹp trai như vậy, thật ngưỡng mộ!”
“Hả, sao anh lại đeo mặt nạ?”
“Cục cưng nhà tôi thích mà, các người đẹp là đồng nghiệp của cục cưng nhà tối đúng không? Nhớ giúp đỡ cô ấy nhé!”.
‘Con nợ trai bao’ phong độ chào hỏi đồng nghiệp, khiến đám đồng nghiệp khen ngợi không ngớt.
Phong Thiên Tuyết nhìn con nợ trai bao trước mặt, vẫn cảm thấy có chút kỳ lạ, nhưng cũng không nói ra được là có vấn đề gì.
Anh ta nói đúng, là cô bảo anh ta đến đóng giả bạn trai mình, đương nhiên anh ta phải diễn giống một chút rồi, bây giờ diễn giống quá cô lại trách người ta?
Bây giờ hoàn toàn có thể chắc chắn rằng Dạ Chẩn Đình không phải con nợ trai bao’ rồi!
Vừa rồi cô đã tận mắt nhìn thấy anh lên xe, hiện tại con nợ trai bao’ đang bên cạnh cô, có sắp xếp thế nào cũng không thể có thuật phân thân chứ!
Nhưng ngay cả khi bây giờ cả hai người đứng cùng nhau, cô vẫn cảm thấy rất giống…
Nhưng chỉ giống mà thôi, lúc trước cô đã nghĩ nhiều rồi.
“Thẫn thờ cái gì thế?”
‘Con con nợ trai bao gõ vào trán Phong Thiên Tuyết, mở cửa xe ra, dùng tay che đầu cho cô, “Lên xe!”
“Bạn trai của Thiên Tuyết thực sự rất dịu dàng chu đáo”
Phong Thiên Tuyết lên xe giữa sự khen ngợi của đồng nghiệp.
Điện thoại của con nợ trai bao đang rung, anh ta liếc nhìn tên người gọi, khóe mắt cong cong đầy ý cười, nhưng không nghe máy.
“Thiên Tuyết, tôi có thể đi nhờ xe được không?”
Thẩm Vân sát lại hỏi.
“Đương nhiên là được rồi, phía sau có thể ngồi ba người” Phong Thiên Tuyết nhiệt tình mời, “Lên xe đi”
“Được, cảm ơn” Thẩm Vân kéo hai đồng nghiệp nữ khác lên xe, còn không quên dặn dò các đồng nghiệp khác, “Mọi người lái một chiếc xe khác đi, tập trung ở Dạ Sắc nhé”
“Được.”
Aston Martin phóng đi như một cơn gió.
Hôm nay, con nợ trai bao’ phóng xe rất nhanh, gần như lạng lách, không ngừng vượt xe.
“Lái xe từ từ thôi.”
Phong Thiên Tuyết nhắc nhở.
“Cũng không nhanh mà” Con nợ trai bao ái muội sát lại gần,
“Em xinh thật đấy.”
“Ngày đầu tiên anh phát hiện ra sao?” Phong Thiên Tuyết lườm anh ta, nói nhỏ bên tai anh ta,
“Đồng nghiệp bảo anh chiêu đãi, lát nữa anh nhiệt tình vào, tiền tôi sẽ hoàn trả.”
“Hoàn trả?” Con nợ trai bao dường như rất mới mẻ đối với từ này.
“Nếu anh muốn tự mình trả tiền thì tôi cũng không có phản đối”
Phong Thiên Tuyết lập tức nói.
“Dù sao thì anh cũng kiếm tiền dễ hơn tôi.”
“ha ha ha, thú vị.” Con nợ trai bao cười lớn.
Chương 178
“Sao hôm nay anh lại lạ vậy?” Phong Thiên Tuyết cau mày nhìn anh ta, “Bình thường chưa từng thấy anh cười bao giờ, hôm nay vui vậy sao?”
“Có thể làm bạn trai cô đương nhiên tôi rất vui!” Con nợ trai bao ái muội sát đến bên tai cô, đôi môi mỏng gợi cảm xấu xa hỏi, “Cô không vui sao?”
“Đừng làm loạn!”
Mặt Phong Thiên Tuyết lập tức đỏ lên.
“Chậc chậc chậc, thể hiện tình cảm ngay trước mặt chúng tôi, chúng tôi có nên tránh đi không.”
Đồng nghiệp nữ ngồi ghế sau nói đùa.
“Biết trước như vậy thì đã không đi nhờ xe rồi, kỳ đà to đùng ngồi lù lù đây này, ha ha ha.”
“Chúng ta mau nhắm mắt lại đi, coi như không nhìn thấy gì cả” Thẩm Vân cũng nói đùa theo.
“Bình thường anh ấy không như vậy” Phong Thiên Tuyết gượng gạo cười.
Lúc này, điện thoại của con nợ trai bao lại đổ chuông, anh ta liếc nhìn Phong Thiên Tuyết, trả lời cuộc gọi qua tai nghe bluetooth: “Alo!”
“Cậu có vẻ đắc ý quá quên mất mình là ai rồi!” Giọng nói lạnh lùng của Dạ Chẩn Đình truyền đến.
“Đúng vậy, em đang đón bạn gái sau khi tan làm đây này”
‘Con nợ trai bao trả lời kiểu trống đánh xuôi, kèn thổi ngược.
“Dám động vào cô ấy thì cậu chết chắc rồi!”
Giọng nói của Dạ Chấn Đình mang theo chút tức giận.
“He he…” ‘Con con nợ trai bao cười xấu xa, nói trước mặt Phong Thiên Tuyết,
“Nhanh như vậy mà đã bắt đầu căng thẳng rồi à? Không phải anh nói đây chỉ là chơi trò chơi thôi sao?”
Phong Thiên Tuyết nghe cứ thấy kỳ lạ, anh ta đang nói chuyện với ai vậy?
Lẽ nào là nói chuyện với nữ đại gia đã cho anh ta chiếc xe này?
“Đoạn Thiên Nhai!!!”
Lửa giận của Dạ Chấn Đình đã không thể che giấu được nữa rồi.
“Được được được, em biết rồi, anh yên tâm đi.”
Đoạn Thiên Nhai đã kịp thời dừng lại trước khi Dạ Chấn Đình nổi giận.
“Diễn kịch xong thì nhanh cút đi!”
Dạ Chấn Đình cảnh cáo.
“Hiểu rồi!” Đoạn Thiên Nhai cúp máy, nháy mắt với Phong Thiên Tuyết.