Cô phải hỏi rõ xem rốt cuộc có phải anh có gửi hàng chuyển phát khủng bố đó không.
Lúc này, Dạ Chẩn Đình vừa đến sân bay thành phố Hải, đoàn người vô cùng khí thế đi về phía bãi đậu máy bay.
Điện thoại đổ chuông, nhìn thấy tên người gọi, anh hơi sững sờ…
Phong Thiên Tuyết trước nay chỉ gọi số của call boy, chưa bao giờ gọi số chính của anh.
Anh thậm chí còn không nói cho cô biết số điện thoại này, sao tự nhiên cô lại gọi đến rồi?
Là vì nghi ngờ thân phận của anh nên mới có ý thăm dò?
Hôm nay ở văn phòng, có lẽ cô đã mơ hồ nhìn thấy hình xăm trên eo của anh rồi, cho nên sau đó cô mới làm vậy…
Cô nhóc này, còn chơi trò thăm dò với anh.
Dạ Chẩn Đình cong môi cúp điện thoại.
Phong Thiên Tuyết rất kinh ngạc khi nghe thấy âm thanh tắt máy trong điện thoại, anh lại không nghe máy, chẳng lẽ đúng là anh gửi hàng chuyển phát khủng bố đó sao?
Không, chắc không phải đầu.
Anh không có lý do để làm vậy.
Ngay cả khi biết cô đang che giấu thì cũng không thể dọa bọn trẻ theo cách độc ác như thế này được…
Có thể là do anh không lưu số của cô, cho rằng là người lạ nên không nghe máy chăng?
Nghĩ đến đây, Phong Thiên Tuyết vội vàng gọi số của call boy, không cần biết anh có phải là Dạ Chẩn Đình hay không, phải tìm cứu tinh rồi tính tiếp…
Cô luôn cảm thấy người gửi hàng chuyển phát khủng bố có thể sẽ lại ra tay…
Call boy cũng không nghe máy.
Phong Thiên Tuyết nhìn hành lang bên ngoài bị nổ đến hỗn loạn, trong lòng vô cùng hoảng sợ.
Tay run run, cô gửi một tin nhắn cho call boy: “Call boy, mau đến cứu tôi…”
“Cô chủ, mọi thứ đã thu dọn xong rồi” Thím Chu kéo
một chiếc vali lớn ra khỏi phòng, “Tôi gọi điện cho chú Ngưu rồi, ông ấy sẽ dẫn Đại Tráng đến thị trấn đón chúng tôi.”
“Đúng vậy, có họ ở đó tôi cũng yên tâm hơn” Phong Thiên Tuyết vội vàng nói, “Mau, tôi tiễn mọi người xuống”
Phong Thiên Tuyết thần tốc đưa ba đứa trẻ và thím Chu xuống lầu, dặn đi dặn lại: “Thím Chu, tôi đã cất thẻ ngân hàng vào túi của thím rồi, trong đó có một trăm nghìn tệ, tạm thời chắc cũng đủ dùng. Trên đường thím nhất định phải chú ý an toàn, về đến nhà rồi thì gọi cho tôi.”