Mục lục
Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp (3S)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1404:

 

Đến tột cùng đã xảy ra chuyện gì?

 

Thượng Quan Mật Nhi nhìn Lê Hương trong sàn nhảy, trong cốt nhục Lê Hương chảy xuôi huyết thống quý tộc của Lan Lâu Cổ Quốc, lúc cô khiêu vũ, tự tin phóng khoáng, ưu mỹ mê người.

 

Từng tiến độ, nhịp điệu, đều có thể lưu loát đuổi kịp Mạc Tuân, hoàn mỹ phối hợp với anh.

 

Thượng Quan Mật Nhi vì hôm nay đã khổ luyện tập nhảy, vốn ả cho là mình có thể tỏa sáng rực rỡ, ai nấy đều nhìn ả, làm cho Lê Hương và các nhóm danh viện khác hâm mộ ghen tị đến chết, kết quả ả trở thành một trò cười! Thượng Quan Mật Nhi cảm thấy một búng máu sắp phun ra ngoài!

 

Trong sàn nhảy, Lê Hương đã cảm giác được ánh mắt hâm mộ và ghen ghét của Thượng Quan Mật Nhi, cô nâng đôi mắt trong vắt nhìn Mạc Tuân: “Có phải anh có ý không?”

 

Mạc Tuân nhìn đôi mắt đen ươn lưu chuyển của cô, anh mím đôi môi mỏng: “Ý cô là gì?”

 

“Mạc tổng, chẳng lẽ anh nói với tôi số 19 may mắn kia chỉ là trùng hợp thôi?” Lê Hương hỏi.

 

Mạc Tuân không có bắt kỳ tâm tình sóng lớn, cũng không đáp.

 

Rất rõ ràng, anh không muốn nói cho cô biết.

 

Hoặc có lẽ là, anh không muốn phản ứng cô.

 

Lê Hương cảm thấy anh là lạ, hiện tại thái độ anh với cô lãnh lãnh đạm đạm, cứ như cô làm sai chuyện gì làm thương tổn anh.

 

Lê Hương phát hiện, Mạc Tuân ba năm sau hết sức âm tình bát định, cô hoàn toàn không biết mình làm chuyện gì lại trêu chọc đến anh.

 

“Mạc tổng, ngày đó ở Cửu Lăng Vương phủ, có phải là anh đã cứu tôi hay không?” | Lúc đầu Lê Hương thấy anh và Thượng Quan Mật Nhi triền triền miên miên quấn quýt lấy nhau, đã không ôm hy vọng với anh, thế nhưng anh lại đi cửa sau với dãy số của cô, cô nhanh chóng lại lần nữa dáy lên hy vọng, cô có một loại trực giác, anh đã nhận ra cô.

 

Hơn nữa, giữa anh và Thượng Quan Mật Nhi rất kỳ lạ, Lê Hương hơi hoài nghi anh đã có kế hoạch gì.

 

Ánh mắt lạnh lùng của Mạc Tuân rơi trên đôi mắt sáng của Lê Hương, sau đó chậm rãi nở nụ cười châm chọc: “Là tôi cứu cô, có phải cô rất thất vọng hay không?”

 

*.. Mạc Tuân, anh có chuyện cứ việc nói thẳng, kỳ quái như vậy làm cái gì?” Lê Hương chau hàng mày thanh tú.

 

Mạc Tuân trong lòng hừ lạnh một tiếng, chỉ cần nghĩ đến ở Cửu Lăng Vương phủ cô gọi điện thoại cho Tô Hi, trong lồng ngực to lớn của anh liền dâng lên tầng lệ khí âm u.

 

Cô khi lâm vào nguy hiểm chỉ nghĩ tới là người đàn ông khác!

 

“Tôi đã nói rồi, con người của tôi nóng tính, cường thế bá đạo còn ham muốn cao, trước đây cô chưa từng nói tôi không tốt, hiện tại sao lại thay đổi rồi, thì ra, tình yêu sẽ thực sự biến mắt!” Anh nói điên nói khùng, Lê Hương càng chau chặt mày hơn.

 

Lúc này cũng đã kết thúc nhảy, Mạc Tuân buông lỏng ra cô, cái gì cũng không thèm nói với cô, mà trực tiếp xoay người rời đi.

 

Lê Hương đứng tại chỗ nhìn bóng lưng cao ngất của anh, càng nghi ngờ, anh rốt cuộc làm sao vậy?

 

Cô còn rất nhiều câu muốn hỏi anh, anh không phối hợp như vậy, muốn cô làm sao bây giờ?

 

Không được, cô phải bắt anh lại.

 

Nhưng là, làm thế nào bắt anh lại đây?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK