Mục lục
Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp (3S)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1911:

 

Mạc Tuân vừa dứt lời này, liên nghe được tiếng tài xế nặng nề ho khan, tài xế sau lưng Lệ Quân Mặc không ngừng chớp mắt về phía Mạc Tuân.

 

Đây là ý gì?

 

Mạc Tuân ngần ra, sau đó nhìn về phía Lệ Quân Mặc, bây giờ khuôn mặt tuấn tú của Lệ Quân Mặc… chẳng lẽ không giống ai mắc nợ ông mấy trăm triệu à?

 

Mạc Tuân: “..” Xong, vỗ mông ngựa vỗ tận lên chân ngựa rồi.

 

*Vỗ mông ngựa: là một cụm từ chỉ sự nịnh bợ, ở đây vỗ từ mông lên chân, ý nói nịnh quá ló.

 

“Bót”

 

Ông bố Lệ Quân Mặc đã không muốn để ý người con rễ này nữa rồi, rất nhanh đã biến mắt trong tầm mắt.

 

Lệ Quân Mặc đi tới căn phòng xa hoa, ông cởi bỏ áo khoác trên người đứng lặng trước cửa số, lặng lặng châm điều thuốc.

 

Bình thường ông rất ít hút thuốc, nhưng là bây giờ ông cần gấp mùi nicotin để kìm nén sự u ám trong lòng.

 

Bà vậy mà đã kết hôn rồi!

 

Ông biết mình chớ nên hy vọng xa xôi gì ở bà, thê nhưng… đã nhiêu năm như vậy, ông vẫn đứng tại chỗ đợi bà.

 

Ông chưa từng quên bà một ngày, đêm xuân đó, sự vui thích kia, ông nhung nhớ nửa cuộc đời.

 

Dù cho ông cưới nhằm Dạ Huỳnh, cũng chưa từng chạm qua Dạ Huỳnh một lần.

 

Thế nhưng bà thì sao?

 

Có lẽ đối với bà mà nói, ông thật sự chỉ là một công cụ để sinh con, một pháo hữu một lần duy nhất!

 

Chồng của bà còn là người như Đặng Tường, bà thực sự phải đi khám mắt đi, nếu như ông bại bởi một người đàn ôn ưu tú hơn ông, đương nhiên, khả năng này hâu như là sô không, bỏ đi, bà lại gả cho một kẻ không chịu nỗi như vậy.

 

Lệ Quân Mặc thực sự không biết mình thua ở chỗ nào, nhớ tới tiếng gọi buồn nôn “bảo bối” kia còn có cái gì mà “vợ hiền” của Đặng Tường, gương mặt anh tuấn ấy liền đen sầm, bọn họ là vợ chồng, bà có phải đã từng vui vẻ dưới thân Đặng Tường không?

 

Chỉ cần nghĩ tới những thứ này, Lệ Quân Mặc hiện tại liền hận không thể xông ra, lập tức làm Đặng tường biến mắt, sau đó bắt bà lại, hung hăng dạy dỗ bà một trận, không cho bà biết sự lợi hại của ông thì không được mài Lệ Quân Mặc phiền não hút thuốc, ông cũng không biết mình bị cái gì, dòng suy nghĩ của ông luôn là bị người phụ nữ Lâm Thủy Dao kia nắm đi.

 

Thừa nhận đi! Ông thích bà.

 

Nếu như hỏi thích đến độ nào, đó chính là… rất thích rất thích.

 

Hiện tại sự khó chịu u ám trong lồng ngực này đều là bởi vì ông… thất tình, Lệ Quân Mặc cảm giác mình thật nực cười, đời này của ông đều vô duyên với phụ nữ, từ nhỏ đã không có hứng thú với loại sinh vật phụ nữ này, hiểu biết mấy chuyện nam nữ cũng rất trễ, hiện tại ông đã trung niên rồi lại đi thích một người phụ nữ, không đúng, là một người phụ nữ đã có chồng, mà lại thất tình.

 

Lệ Quân Mặc giơ tay lên xoa xoa mi mắt, lần đầu tiên cảm thấy một cảm giác gọi là thất bại, ông vậy mà lại thua trên người phụ nữ Lâm Thủy Dao này.

 

Lúc này tiếng đập cửa vang lên, thư ký riêng ở ngoài cửa cung kính nói: “Chủ tịch, hôn lễ của đại tiểu thư và cô gia chính thức bắt đầu rồi.”

 

Hôn lễ của Mạc Tuân và Lê Hương chính thức bắt đầu, ở trong tiếng pháo nổ, Mạc Tuân mang người đi vào phòng chờ cô dâu.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK