Mục lục
Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp (3S)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 796:

 

Kỳ thực Mạc Tử Tiễn biết mẹ mình là người như thế nào, Liễu Chiêu Đệ một mực tranh đua, muốn để anh thay thế Mạc Tuân kế thừa gia sản của con trai cả này, anh không thích như vậy, bầu không khí gia đình quá kiềm nén, cho nên lúc còn rất nhỏ anh liền rời nhà, dắn thân vào y học.

 

Thế nhưng anh lại không thể bỏ Liễu Chiêu Đệ lại dược, anh biết bố mình, bà nội đều thiên vị Mạc Tuân, bởi vì Mạc Tuân là con trai độc nhất mà thiếu nữ kinh diễm một thời Liễu Anh Lạc lưu lại, mà anh chỉ có mỗi mình người mẹ Liễu Chiêu Đệ yêu, đương nhiên bác gái Mạc Nhân Nhân đối với anh cũng vô cùng tốt.

 

Kỳ thực trong lòng Mạc Tử Tiễn rất đồng cảm với mẹ mình, đều nói Liễu Anh Lạc là cái bóng của Liễu Chiêu Đệ, sau khi Liễu Anh Lạc chết liền đến cái tên cũng không có, nhưng anh biết cả đời này Liêu Chiêu Đệ lại sống thành cái bóng Liêu Anh Lạc, bà thực sự rất đáng thương, chịu đựng sống cô độc nhiều năm như vậy, ngoại trừ vẻ ngoài giả bộ ân ái hào nhoáng kia ra, bà cũng chỉ mỗi mình đứa con trai là anh mà thôi.

 

Mạc Tử Tiễn cau mày nói: “Mẹ, giờ con không rảnh, mai sẽ về ạ.

 

Những lời này giống như là châm dầu thêm lửa, Liễu Chiêu Đệ nổi giận đùng đùng nói: “Tử Tiễn, giờ con lớn rồi đúng không? Ngay cả lời mẹ nói cũng không nghe nữa rồi, mặc kệ con có bận chuyện gì cũng phải bỏ, mẹ muốn con lập tức trở về nhà!”

 

“Đã biết, lát nữa con về.” Mạc Tử Tiễn cúp điện thoại.

 

Lê Hương biết Liễu Chiêu Đệ nhất định là đã biết chuyện Mạc Tử Tiễn tự hủy danh tiết, tuy cô không xem trọng kiểu người như Liễu Chiêu Đệ, nhưng bà ta vẫn là một người mẹ xứng chức, Lê Hương nhíu mày nói: “Tử Tiễn, em và anh cùng nhau trở về Mạc gia!”

 

Mạc Tử Tiễn lắc đầu: “Không cần.”

 

“Chuyện này cũng là chuyện của em, cho dù chúng ta từ hôn, em cũng phải nói rõ ràng với ba mẹ anh.” Lê Hương kiên trì nói.

 

Lúc này Mạc Tử Tiễn mới gật đầu, nhưng anh rào trước nói: *Đến Mạc gia em không cần phải nói gì cả, anh sẽ nói rõ với họ, còn nữa Lê Hương, ngàn vạn lần đừng thấy áy náy với anh, cho tới nay, yêu em, đều là chuyện của chính anh.”

 

Mạc gia.

 

Mạc Tử Tiên dẫn theo Lê Hương đi vào, trong phòng khách, Mạc Từ Tước và Liễu Chiêu Đệ đều ở đây.

 

Mạc Từ Tước vẫn là dáng vẻ thâm trầm, vui buồn không lộ, ngược lại Liễu Chiêu Đệ sắc mặt đã khó coi tới cực điểm.

 

Thấy Mạc Tử Tiễn dẫn Lê Hương theo trỏ về, Liễu Chiêu Đệ nhanh chóng đứng lên, bà ta hùng hỗ nhìn về phía Lê Hương: “Lê Hương, tôi hỏi cô, chuyện cô ngoại tình với Mạc Tuân kia có phải thật không hả? Tử Tiễn có phải vì bảo vệ cô nên mới nói mình phản bội, đã có bạn gái?”

 

Lê Hương muốn lên tiếng, nhưng Mạc Tử Tiễn đã kéo cô đến phía sau mình: “Mẹ, con nói đều là thật, con đã có bạn gái.”

 

“Vậy bạn gái con đâu?”

 

Mạc Tử Tiễn mím đôi môi mỏng: “Nếu như mẹ muốn thấy, ngày mai con sẽ dẫn cô ấy về.”

 

Vừa dứt lời, Liễu Chiêu Đệ tiến lên, giơ tay lên vả Mạc Tử Tiễn một bạt tai thật mạnh.

 

Bốp.

 

Tiếng tát tai thanh thúy vang vọng toàn bộ phòng khách, Mạc Tử Tiễn bị đánh đến lệch cả mặt.

 

Tay Liễu Chiêu Đệ cũng đã run rầy, bà ta tức đến đỏ mắt.

 

Lê Hương đứng ra: “Mạc phu nhân, chuyện này…”

 

“Được rồi!” Mạc Tử Tiễn ngắt lời Lê Hương: “Con đã cùng Lê Hương giải trừ hôn ước, chuyện này cứ như vậy đi.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK