Mục lục
Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp (3S)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1861:

 

Không khí trong phòng, nhanh chóng trở nên mờ ám.

 

Lúc này Cố Dạ Cẩn quay người sang, cặp mắt lạnh kia nhìn cô ta một cái: “Thu cái tay lại, hôm nay không có tâm tình, cô về trước đi.”

 

: Bàn tay không an phận của Trân Viên Viên cứ như vậy cứng đờ ở giữa không trung, anh lại từ chối cô ta.

 

“Làm sao, nghe không hiểu lời tôi?” Có Dạ Cần chớp mắt.

 

Trần Viên Viên nhìn dáng vẻ bạc tình của anh, người đàn ông này đêm đó ham muốn tới nhanh bao nhiêu, hiện tại lại đi nhanh bấy nhiêu.

 

Hoa hồng mới vừa cướp được vẫn còn ở đó, Trần Viên Viên đắc chí vốn đang dự định thực sự tắm uyên ương với Cố Dạ Cần, giờ thì hay rồi, anh trực tiếp đuổi cô ta ra.

 

“Có tổng, em…” Trần Viên Viên còn muôn vì mình tranh thủ một cái.

 

Thế nhưng ánh mắt Cố Dạ Cẩn dần trầm, thờ ơ nhìn chòng chọc cô ta.

 

Da đầu Trần Viên Viên tê rằn, cô ta cảm giác anh đối với cô ta mắt đi tất cả kiên nhẫn, nên cô ta chịu đựng thất vọng và ủy khuất, xoay người đi ra bên ngoài.

 

Lúc này “ding” một tiếng, điện thoại Cố Dạ Cần vang lên, tin WeChat.

 

Trong điện thoại anh có WeChat, trong WeChat chỉ có mỗi Diệp Linh.

 

Diệp Linh đã thật lâu không chủ động liên hệ anh, đây là lần đầu tiên.

 

Cổ họng Cố Dạ Cần khẽ động, tay đút vào trong túi quần, lấy điện thoại ra, đích thật là Diệp Linh gửi tới, còn là một Voice.

 

Cố Dạ Cẩn mở voice ra, vì vậy Trần Viên Viên vừa đi đến cửa bên liền nghe được giọng của mình – Diệp Linh, có Dạ Cần chỉ là anh trai trên danh nghĩa của cô, mà cô lại thích trộm thịt sống”, trộm đến trên đầu anh trai mình…..

 

Con ngươi Trần Viên Viên co rụt lại, đây là… lời cô ta ở trong phòng rửa tay mắng Diệp Linh, Diệp Linh vậy mà đã ghi âm rồi, còn trực tiếp gửi cho Cố Dạ Cảẳn!

 

Diệp Linh thực sự là… quá thâm!

 

Trần Viên Viên cứng ngắc xoay người, một giây kế tiếp cô ta đã nhìn thấy Cố Dạ Cần cao to đứng lặng trước cửa số Ẻ : nhẹ nhàng nâng lên mí mất, đôi mặt sâu như đầm sâu lạnh lẽo rơi trên mặt cô ta.

 

“Xoát” một cái, khuôn mặt nhỏ xinh đẹp của Trần Viên Viên nanh trong nháy mắt lui đi tắt cả huyết sắc, trở nên trăng bệch: “Có… Cố tổng, anh nghe em giải thích…”

 

Cố Dạ Cần một tay đút trong túi quần, anh đứng ngược sáng, thần sắc trên mặt hết sức sơ nhạt: “Biết quan hệ giữa tôi và Diệp Linh?”

 

“Em…”

 

“Nếu biết quan hệ của chúng tôi, ai cho cô lá gan đi tìm cô ấy?”

 

“Em..”

 

“Ah,” Cô Dạ Cân từ trong cô họng bật ra tiếng cười khàn khàn: “Tôi nghĩ cô là một người thông minh, không ngờ lại là một heo ngu xuẩn, hiện tại tôi nói cho cô biết, người thích trộm thịt sống là tôi, nuôi dưỡng cô ấy ở bên người, mỗi một ngày tôi đều muốn trộm cô ấy.”

 

“Còn có, ai cho phép cô mắng cô ấy, cô gái tôi nâng ở trong lòng bàn tay nuôi lớn cho tới bây giờ đến cả tôi cũng không đành lòng mắng cô ấy một câu, như hôm nay cô ấy nhảy múa trước mặt nhiều người đàn ông như vậy, trong lòng tôi nếu không vui vẻ cũng không dám đổi sắc mặt mắng cô ấy một câu – Diệp Linh, em thật lẳng lơ!”

 

Trần Viên Viên hoảng sợ nhìn Cố Dạ Gan.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK