Mục lục
Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp (3S)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1709:

 

Lâm Thủy Dao ngảng đầu nhìn gương mặt anh tuần của người đàn ông, chớp mắt nói: “Lệ tổng, anh bao lâu không đụng vào phụ nữ rồi hả? Sao lại kích động như vậy?”

 

“.” Lệ Quân Mặc không nói lời nào, mà là bắt tay bà, chậm rãi kéo qua đây.

 

Lâm Thủy Dao biết ông muốn làm gì: “Lệ Quân Mặc, anh tự có tay!”

 

Ánh mắt Lệ Quân Mặc đỏ thắm nhìn chằm chằm bà, ánh mắt ông thời khắc này thật không tốt, như dã thú nhìn chằm chằm con mồi ngon hợp khẩu vị mình: “Đừng nói nhảm!”

 

“Tránh ra, Lệ Quân Mặc, anh đừng đè nặng tôi…”

 

Ánh mắt Lệ Quân Mặc trầm xuống, ông vươn tay giữ lại chiếc cằm xinh xắn của bà, sau đó cúi người hôn lên.

 

Đột nhiên bị hôn, Lâm Thủy Dao chợt hoảng sợ, ông hôn rất kịch liệt, lập tức cướp đi hô hấp của bà.

 

Bà hợp lý hoài nghi ông đã rất lâu không chạm vào phụ nữ rồi, bởi vì ông thấy bà thì có phản ứng sinh lý, nụ hôn này cũng tình khó kìm chế đến vậy.

 

Rất nhanh, ông chạm vào hàm răng bà.

 

Lâm Thủy Dao cắn răng, không chịu há. | Lệ Quân Mặc khàn giọng ra lệnh: “Há miệng ra!”

 

Lâm Thủy Dao ưm ưm lắc đầu, biểu thị kháng nghị.

 

Lệ Quân Mặc nhìn chòng chọc bà, sau đó khép mắt lại, nắm tay bà đi xuống…

 

Sáng sớm hôm sau.

 

Lệ Quân Mặc biết mình làm sai chuyện, bởi vì Lâm Thủy Dao tối hôm qua sau khi ra khỏi phòng tắm liền không để ý đến ông nữa, cũng không nói chuyện với ông.

 

Lệ Quân Mặc đi xuống lầu, rất xa ông liền nghe được tiếng cười của Lâm Thủy Dao củng lão phu nhân, hai người không biết đang nói cái gì, Lâm Thủy Dao chọc lão phu nhân cười ha ha, rất vui vẻ.

 

Lâm Thủy Dao người đẹp nói ngọt, tính tình linh hoạt hồn nhiên, quả thật là kiểu con dâu mà các trưởng bối đều thích.

 

Lúc này Lệ lão phu nhân phát hiện ra ông: “Quân Mặc, con | dậy rồi?” Ị Đôi mắt phượng của Lệ Quân Mặc rơi trên người Lâm Thủy Dao, Lâm Thủy Dao cũng nhìn thấy ông, bốn mắt nhìn nhau, Lâm Thủy Dao nhanh chóng dời đi ánh mắt: “Lão phu nhân, con đến phòng bếp xem bữa sáng đã làm xong hay chưa nhé ạ.”

 

Nói xong Lâm Thủy Dao xoay người rời đi.

 

Bà vẫn còn đang tức giận, tức giận ông không có biết tự kiềm chế.

 

Lệ Quân Mặc hơi chau mày kiếm, sau đó đi xuống: “Mẹ, chào buổi sáng.”

 

Lệ lão phu nhân chuyển tới, nhỏ giọng hỏi: “Quân Mặc, con làm Dao Dao tức giận?”

 

*… Không có.”

 

“Ta mặc kệ, nhất định là lỗi của con, Dao Dao tính khí tốt như vậy, con cũng làm con bé tức giận, đừng phí lời nữa, mau mau dỗ Dao Dao đi, nếu như cô con dâu Dao Dao bị con chọc tức mà chạy thì con không phải con trai ta, liệu hồn mà làm đi!” Nói xong, Lệ lão phu nhân cũng vào phòng bếp theo.

 

*..” Lệ Quân Mặc cứng đờ tại chỗ, ông hoài nghi, đến tột cùng ai là con ruột lão phu nhân?

 

Ông là con nuôi à!!

 

Lệ Quân Mặc cảm giác mình ở nhà không được yêu thích rồi, nên ông đến công ty, buỏi tối mới trở về. Ị Nhưng ở trong phòng khách ông cũng không thấy được lão phu nhân và Lâm Thủy Dao, hai người kia không biết đi đâu rồi, Lệ Quân Mặc hỏi người làm nữ: “Lão phu nhân và Lâm tiểu thư đâu?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK