Mục lục
Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp (3S)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 824:

 

X lộ ra dung mạo, anh ta chính là Lê Hương?

 

Đây là thuật dịch dung.

 

Lần này cô chính xác dự đoán được chuyện nguy hiểm xảy ra, nên biến mắt trước giờ, về lại thân phận Prof. Lê thần bí của mình.

 

Lê Hương là thiên chỉ kiều nữ chân chính, cô 12 tuổi được chọn vào đại học y khoa – Đại học A đứng đầu Đề Đô, 15 tuổi đã tốt nghiệp hai bằng tiến sĩ, sau đó được chọn vào nhóm nghiên cứu khoa học quốc gia. Lúc virus lan tràn trong thành phó, trở thành người đầu tiên thành công tách ra chất độc, ba năm sau cô bí mật tiền nhập vào căn cứ viện nghiên cứu khoa học, thành lập tổ đội chữa bệnh của mình, 18 tuổi đã trở thành bác sĩ Hạ.

 

Trong Trận chiến dịch với Dạ gia này, cô phải đảo khách thành chủ, tìm về quyền chủ động của mình, nên cô lựa chọn biến mắt, chân chính ẩn sau lớp sương mù dày đặc nhìn hết tất cả bộ mặt của mọi người.

 

Cô muốn diễn một màn kịch, tất cả mọi người phải phối hợp diễn với cô ta.

 

Lê Hương giơ tay vén một lọn tóc ra sau tai: “Không cần lo lắng cho Lệ lão phu nhân, tôi đã an bài xong.”

 

Tiểu Đào nhìn góc mặt nghiêng của cô gái, tuổi của cô ấy lớn hơn Lê Hương, mấy năm nay cô ấy tận mắt nhìn Lê Hương lớn lên từng chút một, cô đã nở rộ, như bảo kiếm đã được tôi luyện, tỏa sáng lấp lánh.

 

“Vâng.” Tiểu Đào cung kính gật đầu: “Tất cả bệnh viện của Đề Đô, Prof. Lê đều có thể tùy ý ra vào, tất cả mọi người đều phải vâng lời.”

 

Prof. Lê chẳng những chỉ một người, mà còn là tượng trưng một thân phận, cô là truyền kỳ của y giới một đời, càng là đại lão một thời của ngành y.

 

Lê Hương gật đầu: “Hôm qua phái nhân viên nghiên cứu khoa học đến Vân Nam có tin tức chưa?”

 

Tiểu Đào gật đầu: “Có rồi, đã tìm được mẫu độc trong cơ thể viện sĩ Mạc.”

 

Lê Hương cong môi đỏ mọng, đôi mắt trong vắt tỏa ra ánh sáng lung linh: “Chỗ Lệ Yên Nhiên trước cứ theo dõi đi, chúng ta trở về căn cứ Viện Nghiên Cứu Khoa Học Trung Tâm trong lòng đất thôi!”

 

“Vâng, Prof. Lê, Dạ Vô Ưu thì sao?” Tiểu Đào hỏi.

 

Lần này Lê Hương nhướng chân mày lá liễu tinh xảo: “Đừng nóng vội chứ, vai diễn ép buộc đó sớm muộn cũng sẽ lên sân khấu, tôi sẽ đích thân gặp anh ta.”

 

Lê Hương và Dạ Vô Ưu chính diện đọ sức, chẳng máy chốc sẽ tới.

 

Dạ Huỳnh gấp rút chạy tới Lệ gia, bà ta hỏi hướng người làm nữ: “lão phu nhân đâu?”

 

“Hồi phu nhân, lão phu nhân trong thư phòng.”

 

Dạ Huỳnh trực tiếp chạy lên lầu, tự tay đẩy ra cửa thư phòng.

 

Trong thư phòng, Lệ lão phu nhân đang bàn gì đó với luật sư, bà ta đột nhiên xông vào khiến Lệ lão phu nhân nhanh chóng ngắng đầu, Lệ lão phu nhân không vui nhìn Dạ Huỳnh: “Hiện tại ngay cả lễ nghĩa trước khi vào cửa cần phải gõ cửa cô cũng không hiểu rồi phải không?”

 

Dạ Huỳnh đi vào, bà ta giật lấy thư luật sư trong tay người luật sư nọ, nội dung quả nhiên là thanh minh Mạc Tuân và Lệ Yên Nhiên sớm đã hòa bình giải trừ hôn ước.

 

Dạ Huỳnh tức đến điên, bà ta liền dùng tay vò bức thư luật sư này sau đó dùng sức ném vào thùng rác.

 

“Lệ phu nhân, cô…” Luật sư sợ ngây người.

 

Lúc này Lệ lão phu nhân phất phát tay: “Vương luật sư, anh xuống trước đi, hôm nay vắt vả cho anh rồi.”

 

“Vâng, lão phu nhân.” Luật sư nhanh chóng cung kính lui xuống.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK