Mục lục
Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp (3S)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1645:

 

Mắt thấy bà cách chiếc xe này càng gần, chợt không biết từ nơi này nhảy ra một chiếc xe máy: “A! Nhường một tý!

 

Mau tránh rat”

 

Liễu Anh Lạc né không kịp, một giây kế tiếp chiếc xe gắn máy kia trực tiệp đụng tới, bà nặng nê ngã ở trên xi măng.

 

“Thật ngại quá, đều là lỗi sai của tôi, cô không sao chứ, có muốn tôi đưa cô đến bệnh viện không?” Chủ nhân xe máy nhanh chóng đi xuống tới kiểm tra vết thương của Liễu Anh Lạc.

 

Bởi vì vừa rồi chủ nhân xe máy đã khẩn cấp thắng lại, nên Liễu Anh Lạc cũng không bị xô thương, nhưng bà ngã ầm trên mặt đất, đầu gối hai chân trong nháy mắt đều đã tê rân.

 

Liễu Anh Lạc ngắng đầu, chỉ thấy đèn xanh rồi, chiếc xe kia của Mạc Từ Tước lại phóng đi.

 

Mạc Từ Tước đi!

 

Liễu Anh Lạc giùng giằng muốn đứng lên, thế nhưng hai chân như bị kim đâm, căn bản cũng không nghe sai bảo, bà không đứng nỗi.

 

Vừa mới bà rõ ràng cách ông rất gần, nhưng là bây giờ ông lại đi xa.

 

Lý Ngọc vẫn còn ở trên xe của ông, ông là không phải đã cùng Lý Ngọc…

 

Nghĩ tới những thứ này, hai mắt Liễu Anh Lạc đỏ lên, bà cảm giác mình thật vô dụng.

 

Lẽ nào, đây chính là kết cục của ông và bà sao?

 

Thiên ý không thể trái, bà đã định trước không còn cách nào đi đến bên người ông.

 

Trong hai mắt Liễu Anh Lạc nhanh chóng ngưng ra một tầng hơi nước trong suốt, lông mi run lên, từng giọt nước mắt lớn đập xuống.

 

Mạc Từ Tước.

 

Mạc Từ Tước của bà…

 

Lúc này trong tầm mắt đột nhiên xuất hiện đôi giày da màu đen cọ sáng, có người tới.

 

Người nào?

 

Mạc Từ Tước sao?

 

Liễu Anh Lạc nhanh chóng ngạc nhiên ngẳắng đầu, nhưng khi bà thấy được người đến, tia sáng trong mắt bà nhanh chóng tắt đi.

 

Không phải Mạc Từ Tước, mà là Tô Thành.

 

Tô Thành mang Liễu Anh Lạc về căn hộ, vùng da hai đầu gối Liễu Anh Lạc đều bị cọ rách, Tô Thành giúp bà xử lý băng bó.

 

“Tô Thành, sao anh ra viện nhanh như vậy?”

 

Tô Thành ở Đề Đô bị người đánh, nằm viện một đoạn thời gian, nhưng ông rất nhanh đã xuất viện, Tô Thành nhìn Liễu Anh Lạc cười nói: “Anh dưỡng khỏe rồi, dĩ nhiên là xuất viện.”

 

“Tô Thành, em rất xin lỗi, chuyện này là Mạc Từ Tước sai người làm, em thay anh ấy xin lỗi anh.”

 

Tô Thành câu môi, Mạc Từ Tước làm chuyện sai, bà có thể thay Mạc Từ Tước xin lỗi, đó là từ đầu đến cuối bà xem Mạc Từ Tước thành người nhà của bà.

 

“Anh Lạc, vừa rồi ở trên đường cái, em là vì Mạc Từ Tước khóc sao?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK